LâmTiểu Niên ngồi ở quán trà Đình Vân nhâm nhi một cốc hồng trà, cô nhè nhẹ cúiđầu, những sợi tóc dày rủ xuống che khuất khuôn mặt cô. Cô vén tóc rất tựnhiên, nhưng không muốn lau những giọt nước bên khóe mắt.
ÂuDương Phi vội vội vàng vàng chạy tới, ngồi đối diện với cô, đôi mắt lộ ra sợkhó hiểu: “Ít khi thấy em chủ động tìm chị!”.
LâmTiểu Niên khẽ hé miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói được câu gì, chỉ lịch sựyêu cầu phục vụ mang cho Âu Dương Phi một cốc trà Bích Loa Xuân nóng.
ÂuDương Phi ngồi xuống, cố giữ bình tĩnh, từ từ bắt đầu, kể lại câu chuyện LâmTiểu Niên chưa hề biết.
Năm LâmTiểu Niên bắt đầu lên đại học, người Kiều Hoài Ninh xuất hiện đốm ban đỏ li ti,đi bệnh viện khám, người ta chuẩn đoán bị bệnh máu trắng mãn tính. Lúc đó, bácsĩ nói anh ấy chỉ sống được khoảng năm năm nữa…
Vì thế,mùa hè năm Lâm Tiểu Niên đén Bắc Kinh, một câu nói của bác sĩ, đã khiến cho tấtcả mơ ước của Kiều Hoài Ninh bị tan vỡ, vĩnh viễn không còn tồn tại nữa.
KiềuHoài Ninh giống như người mất hồn, anh ngẩng mặt lên trời hét: “Tại sao? Tạisao?”.
ÂuDương Phi dừng lại một lúc, hít một hơi tiếp tục nói: “Có những lúc, nhìn anhấy suy sụp tinh thần như thế, chị không chịu nổi, khuyên anh ấy nghĩ thoáng ramột chút, nhân lúc còn có cơ hội, hãy cùng Lâm Tiểu Niên em, người bạn thanhmai trúc mã xây dựng một tình yêu.” Cô vừa nói vừa nhìn Lâm Tiểu Niên.
Lâm TiểuNiên như người mất hồn, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187242/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.