Vu Hữu Dư không nói với Lâm Tiểu Niên chuyện anh vềnước.
Khi bà chủ hỏi anh tại sao kỳ nghỉ vừa mới bắt đầu đãvội vàng về nước? Anh nói: “Về đón Tết Tiểu Niên!”. Bà chủ nhà trọ dù nghekhông hiểu nhưng vẫn khẽ mỉm cười với anh.
Hôm nay là Tết Tiểu Niên của Trung Quốc và cũng làngày sinh nhật cô người yêu học cùng trường của anh, Lâm Tiểu Niên. Anh xuốngmáy bay, trong lòng tràn ngập niềm vui sướng: “Bắc Kinh ơi, ta đã trở lại rồi.Niên Niên, anh đã trở về!”
Lâm Tiêu Niên đang làm thêm ở công ty, bên cạnh còn cómột người đàn ông đang ngồi ở đó cùng một đứa trẻ hai tuổi.
Đứa trẻ thích chạy nhảy lung tung, không ngừng khóclóc, cầm chặt lấy điện thoại của cô.
Lâm Tiểu Niên dường như đang đợi một cuộc điện thoạirất quan trọng, có vẻ rất nóng vội. Cô gọi người đang cúi đầu sắp xếp tài liệu:“Ông xã, anh trông con cẩn thận nhé.”
Vu Hữu Dư nghe mà đờ đẫn hết người, anh không kìm nénđược mình xông vào bên trong, đôi mắt đỏ ngầu, tay ghì chặt lấy cô và hỏi: “LâmTiểu Niên, chuyện này là thế nào?”.
Cô dường như chưa chuẩn bị gì cho sự xuất hiện độtngột của anh, ngây người nhìn anh. Giống như một giấc mơ, cô vuốt ve lên khuônmặt anh và hỏi: “Hữu Dư, Hữu Dư, sao lại là anh?”.
Anh tức giận gạt tay cô ra, chỉ thẳng tay vào mặtngười đàn ông kia hỏi: “Anh ta là ai?”.
Trống ngực Lâm Tiểu Niên đập thình thịch, lúc này mớihiểu ra vấn đề, cô cười nắc nẻ: “Anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187205/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.