Văn Khôi tỏ vẻ thắc mắc:
"Ân nhân?"
Ông Tống nở nụ cười sảng khoái mà kể:
"Ngày xưa, bố cháu và chú là quậy phá nhất xóm đấy. Nhớ ngày xưa, ta và bố cháu cũng là hai chàng trai đẹp trai nhất xóm." Ông cười phá lên, rồi kể tiếp.
"Cậu ta lại vô cùng tốt bụng với ta, khi gia đình ta gặp nạn, cậu ta đã cưới một cô gái để nhận lễ vật, mang đi bán rồi đưa hết tiền cho ta mượn, dù sau này ta thành công... ta trả lại hết, hắn chỉ nhận đủ không nhận dư, nhưng tình nghĩ thì ta không đền đáp hết được." Nụ cười ông có chút bi thương, có chút đau lòng.
Ông Tống vốn tính cách của một đại trượng phu, ông nghĩa hiệp, cứng rắn, luôn coi trọng tình cảm.
Cả cuộc đời ông, anh em dù khác cha khác mẹ nhưng nếu đã kết nghĩa với nhau thì ông một lòng giúp đỡ hết sức minh. Hơn thế ông tôn trọng những người bạn bè, anh em, con cái của mình, nếu đã không thích thì ông không bao giờ ép buộc.
Sống như tiên, chết cũng như tiên, tấm lòng nhân hậu khiến những vệ sĩ được ông thuê luôn tin tưởng và trung thành với ông hết mực. Ông đứng trên đỉnh cao của danh vọng nhưng không bao giờ nhìn kẻ ở dưới chân mình là công cụ, ông luôn bình đẳng với tất cả mọi người.
Quan niệm của ông trước nay luôn là có vay có trả, nhưng bởi quá nặng tình nặng nghĩa mà ông chưa bao giờ thấy sự đền đáp của mình là đủ.
"Thế nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-da-den-ben-doi-em/2531901/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.