Đêm chủ nhật, Bạch Hi không quay lại trường, đến thứ hai lại phá lệ xin nghỉ một hôm, sang đến sáng thứ ba mới thấy mặt nhưng vừa về đến đã trốn trong ký túc xá ngủ tới trưa, tận chiều hôm đó mới lên lớp học.
Giờ giải lao, Lâm Tranh đi mua chai nước về lướt ngang bóp vai Bạch Hi, cậu lập tức nhíu mày hít khí.
Lâm Tranh khó hiểu: “Cậu sao thế? Không khỏe à?”
Bạch Hi vội lắc đầu: “Không có.”
Lâm Tranh: “Sao cậu lại xin nghỉ thế? Đi chơi với Ngô Triết Thanh hả?”
Nghe thấy tên Ngô Triết Thanh cậu lại thấy đau hết cả người, tức giận lật sách ra, cáu bẳn nói: “Đi chơi với anh ta chẳng khác gì đi tìm đường chết.”
Cãi nhau à?
Một bên là người bạn thân thiết còn bên kia là anh họ, lòng bàn tay lưng bàn tay đều là thịt khiến Lâm Tranh không biết nên nói đỡ cho ai, ngượng ngùng bảo: “Ngô Triết Thanh không biết điều cho lắm, anh ấy có làm gì sai thì cậu cứ nói, chắc chắn anh ấy sẽ nghe.”
Bạch Hi lạnh lùng nói: “Anh ta thích thì nghe không thì thôi, đằng nào tớ cũng lười chẳng muốn ngó ngàng đến anh ta nữa.”
Lâm Tranh: “……”
Lâm Tranh còn chưa kịp đi hỏi thì vừa tan học đã nhận được điện thoại từ Ngô Triết Thanh.
“Tiểu Tranh, anh đang đứng ngoài cổng trường mấy đứa, em ra đây tí nha.”
Lâm Tranh chạy ra ngoài, trông thấy chiếc xe thể thao đỏ au bèn ném cho anh ánh mắt khinh thường.
Cậu leo lên xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-noi/2536965/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.