Ngày lễ thứ hai, vì Lâm Tranh và Phong Duật Minh phải xuống Nam Châu nên lão Tiền đã chờ ở nhà họ Lâm từ sớm. Từ biệt thự xuống Nam Châu mất khoảng ba giờ đi đường nên Chu Như Phân đặt thức ăn chuẩn bị sẵn ở ghế sau. Trước khi lên xe, Phong Duật Minh nhìn lướt qua túi đồ ăn vặt rồi lại quay vào bếp cầm ít sữa chua và bánh ngọt ra để bên cạnh Lâm Tranh.
“……” Lâm Tranh hạn hán lời: “Chỉ có ba tiếng thôi mà, cháu cũng ăn sáng rồi đấy thôi.”
Phong Duật Minh: “Cậu mua mấy gói đồ ăn vặt đó phải không? Hết cay lại mặn, ăn nhiều quá không tốt.”
Xe chạy ra khỏi thành phố, Lâm Tranh xé túi thịt đùi thỏ cay, vừa ăn vừa nghịch Ipad còn Phong Duật Minh thì ngồi bên ghế phụ lật tạp chí.
Xe vừa lên cao tốc thì lão Tiền đã nhìn về phía trước, lên tiếng: “Ha.”
Phong Duật Minh và Lâm Tranh cùng ngẩng đầu.
“Oa.” Lâm Tranh cảm thán, ôm lưng ghế phụ nhoài người ra trước xem: “Đáng yêu ghê.”
Phía trước là chiếc xe tải với lồng sắt năm tầng được chia thành những ô nhỏ sau thùng xe, mỗi ô có một con dê trắng, hàng dê dưới cùng vươn đầu ra khỏi lồng sắt nhìn những chiếc sau phía sau.
Phong Duật Minh quay sang ghế trái nơi có người đang nhướng lên xem với đôi mắt sáng rỡ và môi đỏ bóng nhẫy vì cay.
Không đáng yêu bằng cậu.
Anh quay đầu đi, tiếp tục lật tạp chí.
Lâm Tranh dời mắt xuống nhìn quyển tạp chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-noi/2536963/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.