Editor: Peachy
Tiền Nghiên không cam tâm.
Cô ta cảm thấy bản thân không được tôn trọng.
Vốn dĩ người ta cảm thấy tức giận là vì hiện thực khác xa với những gì họ mơ tưởng.
Sự tức giận của Tiền Nghiên chỉ duy trì được vỏn vẹn 10 giây đồng hồ. Ôn Lâm chỉ nói một câu đã làm dịu được những oán giận của cô ta: "Vạn sự tùy duyên. Em tài mạo song toàn như thế, ngoài kia còn rất nhiều người đàn ông tốt hơn đang chờ em."
Tiền Nghiên hơi ngại ngùng, ngồi yên lặng.
Cô ta nhìn Ôn Lâm rồi lại nhìn Kỷ Chu Hành, hai người đàn ông này không thuộc một type người... Cô ta trộm ảo tưởng bản thân giang rộng hai tay, trái ôm phải ấp. Ôn Lâm giúp cô ta rót rượu còn Kỷ Chu Hành bóc nho cho cô ta.
Trong trí tưởng tượng, khát khao của cô ta rất mạnh liệt và dạn dĩ.
Nhưng quay trở về với thực tại, cô ta lại nhạy cảm và luống cuống.
Chẳng mấy chốc Kỷ Chu Hành đã không còn hứng thú trò chuyện chuyện trên trời dưới bể nữa. Anh ta không biết đây có phải là triệu chứng phổ biến sau khi thất tình hay không, hoặc có thể là do gần đây anh ta làm việc quá sức nên mệt mỏi. Nếu bây giờ tâm sự với bạn bè về tình trạng bây giờ của mình, có lẽ phần lớn mọi người sẽ cười ná thở.
Anh ta chỉ có thể tự huyễn hoặc bản thân, thời gian chính là liều thuốc tốt nhất chữa lành tất cả.
Anh ta cực kì tin rằng Khương Cẩm Niên không dành quá nhiều tình cảm cho Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nien/1812593/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.