Phó Vi Dương đột nhiên bỏ đi, hắn đi lên thư phòng, lấy bừa hai cuốn tạp chí thời trang đem xuống cho Mặc Thiếu Phi.
Mặc Thiếu Phi cho rằng Phó Vi Dương định mua quần áo online cho mình nên bèn lắc đầu: “Không cần thiết đâu, dù sao quần áo tôi cũng không hôi, về nhà tắm cũng được.”
Vấn đề không nằm ở chỗ thơm tho hay hôi hám, có mùi hay không có mùi, mà nằm ở chỗ quần áo Mặc Thiếu Phi đều dính máu của hắn, nhìn cực chói mắt, thật mất mỹ quan.
Phó Vi Dương không tiếp tục hỏi ý kiến, chủ động lật mở cuốn tạp chí, xé ra trang đầu tiên, viết tên Mặc Thiếu Phi lên rồi dùng hộp quẹt đốt cháy. Ba giây sau, trên tay hắn hiện ra bộ đồ mới, đưa tới trước mặt Mặc Thiếu Phi: “Đi tắm đi, tôi không muốn nhìn vết máu trên người em.”
Combo quần tây áo sơ mi hắn chọn cho cậu tuy đơn giản nhưng chất liệu cực kỳ tốt, chính là loại chất liệu được ghi ở bảng thành phần trong cuốn tạp chí, sờ rất thoải mái, form dáng lại rất chuẩn.
Quần áo Phó Vi Dương mặc hằng ngày cũng là nhờ vào cách này, vừa không tốn tiền lại còn tiết kiệm thời gian, không cần giành giật mà vẫn dễ dàng sở hữu những mặt hàng thuộc thương hiệu nổi tiếng, thậm chí là những món đồ phiên bản giới hạn.
Mặc Thiếu Phi giống như tìm được chân lý của đời mình, hai mắt tràn trề sinh khí nhìn Phó Vi Dương. Người làm nghệ thuật như cậu mỗi khi xuất hiện trước công chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nham-kich-ban-cua-omega-phan-dien/3748988/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.