Đạo diễn mới lần này là Vương Y Lương, do Phó Vi Dương đích thân mời đến. Cô là một nữ Alpha xinh đẹp và tài giỏi, là một trong số ít đạo diễn trong nước được nhận rất nhiều giải thưởng lớn ở nước ngoài.
Mặc Thiếu Phi cảm thấy Phó Vi Dương sau khi sống lại thật kỳ diệu.
Nếu suy xét tuổi thật, Phó Vi Dương hiện tại đã hai mươi bảy, nhưng vì mất sớm, nên tính ra chỉ mới hai mươi, vậy mà sau khi nhập xác vào Hứa Minh Kỵ ba mươi mốt tuổi, sống cuộc sống của người trưởng thành, lại có thể dễ dàng điều khiển nó giống như cuộc sống của chính mình, không có trở ngại, không chông gai.
Việc điều hành một công ty không phải chuyện nhỏ, chưa kể còn phải tìm cách phát triển nó ngày càng lớn mạnh, thế mà Hứa Đảng sau khi được Phó Vi Dương chiếm giữ liền thăng cấp một cách khó tin, bằng chứng là sự góp mặt của Vương Y Lương ngày hôm nay.
“Mặc Thiếu Phi, cậu có đề xuất nào về người thay thế không?” Vương Y Lương một tay hút thuốc, một tay cầm kịch bản vỗ vào vai Mặc Thiếu Phi.
“Tôi có.”
“Thế nào?” Vương Y Lương nổi tiếng là người đề cao tính công bằng và tôn trọng ý kiến cá nhân, cô nghiêm túc đáp: “Nói thử xem.”
“Tôi có một người rất phù hợp.” Mặc Thiếu Phi chưa nói hết câu, Lâm Tự Khiêm đúng lúc xuất hiện đưa lon nước tới, thấy vậy cậu thuận tiện giữa lại: “Là anh ấy.”
Vương Y Lương tập trung xem xét nam nhân từ trên xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nham-kich-ban-cua-omega-phan-dien/3748984/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.