Chương 3
Tạ Thức Y giận điên người.
Hắn chẳng nói một lời, xoay người bỏ đi, trong mắt sát ý bốc lên ngập trời.
Ta mặc kệ, tìm một bóng cây mát mẻ rồi tiếp tục ngủ.
Ngủ được nửa chừng thì đất rung núi chuyển.
【Cẩn thận! Phản diện dẫn Liệt Địa ma hùng cấp cao đến rồi!】
[Hùng: gấu]
【Hắn đang muốn hại c.h.ế.t Lão Tổ!】
Quả nhiên, một tiếng gầm long trời lở đất vang dội.
“Sư tôn cứu con!!!”
Ta mở mắt.
Sau lưng Tạ Thức Y là một con ma hùng to bằng cả quả núi nhỏ, đôi mắt đỏ ngầu, lao thẳng về phía ta.
Hắn cười lạnh, rồi chui ra đứng sau lưng ta, trong mắt toàn là thú vui sau khi có cơ hội trả đũa.
Ngay giây cuối cùng, khi bàn tay khổng lồ ấy chuẩn bị đập nát thiên linh cái của ta…
Ta nhấc chân.
Nhưng không phải đá con ma hùng.
Mà là đá thẳng vào m.ô.n.g Tạ Thức Y.
“Bộp!”
Hắn bay ra ngoài như pháo đạn, không lệch một li mà đập thẳng vào mặt con Liệt Địa ma hùng.
“Hử?!”
Ngay cả con ma hùng cũng ngơ ngác.
Ta khẽ nhún người, thoáng cái đã ngồi trên cành cây cao nhất bên cạnh.
Còn thuận tay moi ra một nắm hạt dưa.
“Tạ Thức Y.”
Ta nhàn nhã gặm hạt, giọng lười như mèo phơi nắng:
“Họa do ngươi gây ra, thì tự ngươi đi mà giải quyết đi.”
“Đánh không lại cũng chẳng sao, người dọn phân bên ngoài đầy ra đấy, thiếu một đứa như ngươi cũng chẳng c.h.ế.t ai đâu.”
“Ngươi cứ yên tâm, vi sư sẽ thu xác cho ngươi. Khi đó ta còn sẽ chọn cho ngươi một nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nang-nuoi-phan-dien/5076093/chuong-3.html