Văn án:
Tại đại điển thu nhận đệ t.ử của tông môn, ta chán đến sắp mốc meo rồi, chỉ muốn chuồn về hậu sơn ngủ bù thêm một giấc.
Ngay lúc ấy, trước mắt ta bỗng hiện lên từng hàng chữ vàng lơ lửng:
【Đến rồi đến rồi! Chính là thiếu niên kia kìa, hắn là phản diện diệt thế trong tương lai!】
【Hắn sẽ bái làm môn hạ của Thánh nữ, nhưng cái cách dạy dỗ yêu thương hòa bình của Hứa Thanh Dao với hắn chả có tác dụng quái gì! Cuối cùng hắn vẫn hắc hóa!】
Mấy thứ lảm nhảm gì vậy, nhàm chán.
Ta đổi tay chống cằm, mí mắt trên và mí mắt dưới bắt đầu đ.á.n.h nhau tơi bời.
【Cười c.h.ế.t mất! Lão Tổ cá mặn lại muốn trốn về ngủ rồi kìa!】
【Để nàng ta ngủ đi. Về sau khi phản diện diệt thế, nàng ta vẫn còn ngủ rất ngon đó thôi. Kết quả là cả ngọn núi bị một kiếm san phẳng, dư chấn quét qua làm nàng hồn phi phách tán, đúng là một vị tổ tông t.h.ả.m nhất lịch sử hahaha!】
Ta lập tức tỉnh cả ngủ.
【Suỵt! Mau xem kìa! Phản diện sắp bị Thánh nữ dẫn đi cảm hóa rồi!】
【Tạ Thức Y chính là thiếu niên đứng ở góc kia kìa, là cái tên vừa bị kiểm tra ra là phế linh căn đó! Đợi đến lúc ma cốt của hắn thức tỉnh, mục tiêu đầu tiên hắn xử lý là cả cái Thái Thanh Tông này!】
Ta nheo mắt, nhìn về phía thiếu niên đang bị mọi người chế giễu, đôi mắt hắn âm trầm, sắc lạnh.
Cảm hóa hắn á? Phiền c.h.ế.t đi được.
Chưa đợi Thánh nữ lên tiếng, ta đã nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-nang-nuoi-phan-dien/5076091/chuong-1.html