Căn bếp của Vu Chính rộng lớn khang trang và tiện nghi hơn so với tưởng tượng của Mạc Quan Sơn, quả thực có thể sánh ngang với bếp của một nhà hàng năm sao lừng lẫy. Cũng phải, mang danh tập đoàn Vu Chính hùng mạnh bậc nhất Thiên Tân, từ trong ra ngoài tất nhiên đều rất cần phô trương.
Nhân lực nhà bếp khá đông, ngót nghét ba chục người, toàn bộ đều mặc đồng phục bếp trắng tinh chỉnh tề, thân đeo tạp dề vải màu nâu, đứng xếp hàng thẳng tắp chào đón cậu. Tất cả bọn họ, dù hơn hay kém tuổi, đều nghiêm chỉnh gọi cậu một tiếng "bếp trưởng". Mạc Quan Sơn có phần lúng túng với nghi lễ chào hỏi trịnh trọng đến vậy, cậu gượng gạo cười rồi cúi đầu chào lại, không quên nói vài lời xã giao qua lại cho phải phép.
Mạc Quan Sơn âm thầm liếc quanh phòng bếp rộng rãi, những ngón tay mảnh khảnh lướt qua mặt bàn bếp làm bằng đá cẩm thạch mát lạnh. Trong căn bếp này, thứ gì cũng không thiếu. Cậu có thể dễ dàng nhận ra rất nhiều dụng cụ bếp lẫn lò nướng và tủ lạnh cỡ đại vừa được sắm mới, đều là loại tân tiến hiện đại nhất. Thậm chí phía ngoài khu vực căng tin rộng rãi khoáng đạt còn đang có một nhóm người lục đục xây sửa. Giám đốc nhân sự bảo, chủ tịch của họ chính là muốn trang bị cả quầy bar lớn sang trọng phục vụ đồ uống cho nhân viên khối văn phòng.
"Quầy bar? Chủ tịch cho phép nhân viên uống rượu trong giờ làm việc sao?" Mạc Quan Sơn không nén nổi tiếu ý ngập tràn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-may-noi-yeu-tao/571809/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.