Mạc Quan Sơn nắm chặt trên tay tờ giấy báo chi phí phẫu thuật gan, hàng mày nhạt màu cật lực chau lại. Cậu nhẩm đếm những con số in đậm trên mặt giấy, lòng dạ quặn thắt thành một mớ hỗn độn, nỗi lo lắng sôi trào trong huyết quản.
Dù đã chuẩn bị trước tinh thần, cậu vẫn không khỏi lao đao khi nhận được thông báo. Số tiền này thậm chí lớn hơn cả trong dự tính của cậu. Cho dù vét sạch tiền dành dụm trong tài khoản lúc bấy giờ cũng chẳng đủ trả cho phần lẻ của chỗ này. Chưa kể, thời gian qua vì chưa tìm được công việc mới, Mạc Quan Sơn đã tiêu lậm đáng kể vào khoản tiền vốn đã đóng băng để dành cho việc phẫu thuật.
Bác sĩ điều trị rất tinh ý, ông nhận ra nét hoang mang trong ánh mắt cậu, liền lập tức nhẹ giọng trấn an.
"Cậu Mạc, đừng quá căng thẳng. Chi phí đó mới là dự tính, chưa phải chính thức, vẫn chưa giảm trừ bảo hiểm lẫn chi phí phải trả cho người hiến gan. Sau khi khấu trừ, số tiền sẽ còn lại khoảng..."
Không để bác sĩ kịp nói hết, Mạc Quan Sơn vội vã hỏi. "Chi phí phải trả cho người hiến gan? Tại sao lại trừ cả khoản đó ạ?"
"Vì phía bên kia đã từ chối nhận tiền."
Mạc Quan Sơn ngây người, suýt nữa thì đánh rơi tờ giấy trong tay.
Vị bác sĩ mỉm cười. "Người ấy nói, nếu nhận tiền thì hành động hiến gan không còn đúng nghĩa làm việc thiện nữa, đã kiên quyết từ chối không nhận dù chỉ một đồng, còn nói chi phí hậu phẫu thuật bao gồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-may-noi-yeu-tao/571808/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.