Edit: Aly 
Hôm nay không cần họp chợ, Diệp Nhất Y ngủ nhiều hơn ngày thường một canh giờ, gần giờ Thìn, Diệp Nhất Y mở cửa phòng ra. 
“A!” 
Diệp Nhất Y thề, nàng cũng không muốn thét chói tai ra tiếng, nhưng giờ phút này ánh vào mi mắt chính là trong viện lộn xộn bừa bộn, vườn rau nhỏ tất cả đều là mầm cây bị đào loạn, dương mai khô và bắp được phơi nắng trong sân cũng bị đánh nghiêng, thảm hại hơn chính là, một bình đồ chua nàng vừa mới yêm xong trước đây cũng bị đập vỡ, đồ chua cùng nước chua chảy đầy đất. 
Trong nhà có trộm, đây là phản ứng đầu tiên của Diệp Nhất Y. 
Nhưng nhìn kỹ lại phát hiện không đúng, chốt cửa của sân được cắm chắc chắn, chứng minh không có người đã tới, tim Diệp Nhất Y nhảy thình thịch, Tiểu Điệp xoa đôi mắt đi ra: “A tỷ, làm sao vậy?” 
Diệp Nhất Y vội vàng quay đầu lại che mắt Tiểu Điệp: “Không có việc gì không có việc gì, ngươi về phòng trước đi.” Nàng thật sự sợ hãi có kẻ xấu vẫn còn trốn ở trong viện, vội vàng đưa Tiểu Điệp vào trong phòng, bản thân cầm lấy cây gậy gỗ sau lưng cửa, cẩn thận đi đến giữa sân. 
Rất an tĩnh. 
Diệp Nhất Y thấy rất kỳ quái, ngày thường giấc ngủ của nàng rất nhẹ, nhưng tối hôm qua động tĩnh lớn như vậy mà một chút thanh âm cũng không nghe thấy, thật là quỷ dị. 
Trong viện không có ai, Diệp Nhất Y tâm thoáng thả lỏng một chút, đúng lúc này, một tiếng rầm rì rất nhỏ khiến tâm nàng nhắc lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-tieu-tru-nuong/238022/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.