Khối đen kỳ dị đó đang chà lết trên mặt đất, chầm chầm tiến về phía tôi, không ngừng phát ra âm thanh Xạc xạc của thi thể đã bị bọc kín nhưng vẫn cố sức trườn đi, như con sâu đo, duỗi ra co lại, co lại duỗi ra, liên tục như thế..
Cho đến khi mắt đã bình thường trở lại, bắt đầu quen với bóng tối xung quanh, tôi thấy một thứ gì đó có hình dáng như con người, đang cử động gấp khúc những khớp xương, đứng dậy từ từ, dặt dẹo như một con rối. Đầu nó từ từ ngẩng lên, dưới ánh trăng đêm lạnh lẽo.. lại là khuôn mặt nhợt nhạt, mắt vẫn nhắm hờ đó.. khiến tôi hơi mất bình tĩnh.
Khựng lại một chút, tôi quyết định xoay lưng bỏ chạy thật nhanh, hét lớn, cầu cứu những người còn lại. Ngoài tiếng bước chân Thình thịch trên đất, dường như còn có tiếng gì đó.. rất nhanh, rất vội đuổi sát theo sau.. là âm thanh Xạc xạc.. xạc xạc gấp gáp đó, ngày càng gần, không còn chậm chạp như khi nãy nữa, cảm giác chỉ còn cách nhau độ nửa bước chân, hoặc.. đã ở ngay sát gót chân mất rồi. Tôi không dám ngoảnh đầu nhìn lại, cắm cổ chạy thật nhanh về phía trước.
Đột nhiên, đạp phải thứ gì đó nát bét, nhớp nháp, khiến tôi trượt chân ngã, lộn mấy vòng, đụng mạnh vào một gốc cây, cạnh bên là tảng đá lớn. Tôi thở phào nhẹ nhõm: "cũng may không va phải nó, gãy xương chứ chẳng đùa.."
Vừa xoay nghiêng người qua định đứng dậy, đã thấy ngay xác con Mực.. bị xé toạt, ruột gan máu thịt vương vãi khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-luat/11538/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.