Diệp Sở Sinh lúc nào cũng có thể làm cho cậu đau đớn, thống khổ, hắn cũng có thể ở trên nỗi thống khổ của cậu mà vui vẻ hưởng thụ.
Loại sảng khoái đến tận xương tủy này hắn chỉ có thể cảm thụ được từ trên người Đào Tử Kiệt, đổi lại là kẻ khác cho dù là ai cũng không thể làm được.
Diệp Sở Sinh không thể giải thích tại sao lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy người này ở trong nhà vệ sinh quán bar lại trộm nhìn cậu.
Được rồi, mấy người không nhìn nhầm đâu, là hắn nhìn trộm.
Đường đường là Diệp lão đại muốn gió được gió, muốn mưa được mưa cũng có ngày làm chuyện tầm thường như vậy.
Ở một nơi xung quanh bẩn thỉu, hôi thối có một người đàn ông hai tay chống vách tường quay mặt vào phía bệ xí. Cự vật trơn bóng sáng giữa hai chân người nọ đang cắm vào mông một người khác, dùng sức tiến nhập.
Mông của người này so với người bị thao còn lớn hơn, hai cánh mông căng tròn vì dùng sức nên kẹp chặt lại. Dưới ánh đèn huỳnh quang mồ hôi thấm ướt lưng, bắp thịt rắn chắc giống như sườn núi chập chùng nhấp nhô.Bởi vì đang ở nơi công cộng nên cả quá trình người nam nhân bị đè không lên tiếng, nhưng rõ ràng đang cố đè nén tiếng kêu rên, tiếng thở ồ ồ vào trong tai Diệp Sở Sinh nghe giống như tiếng mèo kêu khiến cho xương sống của hắn tê dại.
Trước khi bọn họ làm xong việc Diệp Sở Sinh đã đi ra ngoài, ban đầu hắn định phá lệ dùng nhà vệ sinh trong quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lua/185406/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.