Chập tối bầu trời mang một màu xám tro bị sương mù bao phủ. Xa xa đèn đường đã được thắp sáng, đô thị sầm uất mang theo vẻ đẹp hư ảo.
“Cậu có ba phút để suy nghĩ.” Gió lạnh thổi bay tóc Diệp Sở Sinh, hắn khoa trương nói: “Bảo bối, cơ hội chỉ có một, sẽ không có lần thứ hai đâu.”
Đã là súc sinh thì lấy đâu ra lòng nhân từ, tất cả thỉnh cầu của cậu đều phải trao đổi bằng một cái giá nhất định.
Hắn có thể không đụng đến Đào Tử An, hơn nữa còn có thể sắp xếp cho Đào Tử An một cuộc sống ổn định ở nước ngoài, một cuộc sống bình thường vui vẻ, điều kiện là Đào Tử Kiệt cả đời này sẽ không thể nhìn thấy em trai mình thêm một lần nào nữa, phải cắt đứt toàn bộ liên hệ, đưa Đào Tử An ra khỏi cuộc sống của cậu.
Nhưng đây mới chỉ là điều kiện đầu tiên, còn có thêm điều kiện phụ nữa.
Đào Tử Kiệt nhắm mắt, hít thở sâu, rồi lại mở mắt, ánh mắt hừng hực lửa giận: “Diệp súc sinh, anh không sợ người khác nghe được sẽ cười vào mặt anh sao? Ép tôi phải thề? Anh còn có thể nghĩ ra được điều kiện chó má này tôi cũng chịu thua, thứ này mà cũng tin?”
Diệp Sở Sinh nhìn thẳng vào mắt cậu nghiêm túc nói: “Đúng thế, cậu nói tôi sẽ tin.”
Đào Tử Kiệt không biết nói gì, cũng không rảnh mà khai thông cho một kẻ điên. Cậu bắt đầu cởi quần áo, cả giày và vớ cũng cởi ra luôn, cả người trần truồng quỳ dưới chân Diệp Sở Sinh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lua/1494315/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.