“A, khoan đã! Xin chờ một chút…”
Cửa thang máy vừa mới khép lại, Mạc Bắc lại nghe thấy có tiếng người gọi liền ấn nút mở thang máy ra. Một thiếu niên mặc quần jean đầu đội mũ lưỡi trai chen vào, quay người luôn miệng cảm ơn hắn.
Thiếu niên quay sang nhìn hai hàng phím ấn rầu rĩ, ngượng ngùng mở miệng nói: “Chào anh, xin cho hỏi Diệp Thị ở tầng mấy?”
“Cả tòa nhà này đều là của tập đoàn Diệp Thị, cậu muốn tìm ban ngành nào?” Mạc Bắc hỏi.
“Tôi cũng không biết.” Thiếu niên nghĩ ngợi một chút, ánh mắt bỗng sáng lên: “Xin hỏi anh có biết Đào Tử Kiệt không? Anh ấy làm việc trong ban ngành nào vậy? Tôi là em trai của anh ấy, tiện đường qua đây chờ anh ấy cùng về.”
Mạc Bắc đẩy mắt kính, vừa quan sát cậu thiếu niên vừa nói: “Cậu tới không đúng lúc rồi, Đào Tử Kiệt vừa đi ra ngoài.”
Thiếu niên a một tiếng, đành phải nói: “Dù sao cũng đến đây rồi, tôi đi tìm Diệp đại ca vậy, xin hỏi anh có biết anh ấy ở đâu không?”
“Cậu muốn tìm tổng giám đốc?” Thấy thiếu niên gật đầu, Mạc Bắc suy tính, nói: “Tôi đưa cậu đi.”
“Vậy làm phiền anh, cám ơn!” Thiếu niên cười với hắn để lộ ra hai cái răng nanh.
Mạc Bắc ngây ngẩn cả người, cho đến khi cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra hắn mới hồi phục lại tinh thần.
Sau khi đưa thiếu niên đến phòng tổng giám đốc, Mạc Bắc đi đến phòng nghỉ, pha một ly cà phê, tháo kính mắt xuống, lấy khăn tay lau chùi.
Rất giống, thiếu niên vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lua/1494314/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.