Giả sử, tình yêu này không dành cho ai khác ngoại trừ anh; giả sử, vị trí của anh không ai có thể thay thế. Nếu thế, cuộc sống của tôi chắc chắn sẽ trở nên mịt mù, tăm tối. Nhưng tôi đã kiên cường ngẩng cao đầu, và tôi đã nhìn thấy ánh ban mai. Vì thế, rất may mắn, giả thiết này đã không xảy ra.
Gần đây, đầu óc tôi thường hay hỗn loạn, khi nhớ khi quên, thật giả cũng lẫn lộn.
Mặt trời lên, ánh sáng ấm áp chiếu qua cửa kính vào trong nhà. Tôi đứng dậy đi đánh răng, rửa mặt không chút lười biếng. Sau đó thấy điện thoại kêu “bíp bíp”, tôi để mặt còn đầy sữa rửa mặt chạy vào phòng ngủ, cầm điện thoại lên xem, là ghi chú nhắc nhở.
Hôm nay là sinh nhật Y Dương. May quá, còn chưa quên.
Tôi rửa mặt rồi vội vàng gọi điện chúc mừng sinh nhật Y Dương, cho dù tôi vốn không thích làm phiền tới cuộc sống yên bình của anh ấy.
“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy.” Đầu bên kia vọng đến giọng nói của cô nhân viên tổng đài. Tôi có chút thất vọng, thầm nghĩ tại bây giờ vẫn còn sớm.
Đến chín giờ sáng, tôi lại bấm những con số tôi đã thuộc lòng, nhưng đối phương vẫn tắt máy. Cả ngày hôm ấy đều như vậy, tôi đau lòng thở dài, cảm giác thất vọng dâng lên, có lẽ anh ta đã đổi số mới.
Buổi tối hôm đó, tôi một mình ngồi dưới nền nhà trong phòng khách uống bia Tuyết Hoa, uống được một lúc thì nước mắt tuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lanh-mua-he/3093361/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.