Chủ nhật, đầu tháng một.
Cơn mưa rào đầu xuân kéo về, mây đen bao phủ đầy trời, thanh âm tí tách mưa rơi vang lên bên cửa sổ, tôi thở dài một hơi nhìn ra bên ngoài mà não lòng, vốn định hôm nay sẽ đi siêu thị mua ít đồ, bây giờ thời tiết lại làm hỏng hết cả tâm trạng.
“Tiếng thở dài của em buồn bã quá”, thanh âm khàn khàn của Hải Minh vang bên tai, cả người anh ấy nhẹ nhàng áp vào lưng tôi, từ tốn dùng thân thể ấm áp của mình để sưởi ấm. Anh ấy dịu dàng hôn lên gáy, đầu lưỡi ranh mãnh không yên phận mà mút cổ liên tục, bàn tay từ tốn vuốt ve từng tấc da tấc thịt đầy yêu thương. Tôi nhắm mắt lại hưởng thụ sự mơn trớn của dục vọng, miệng khẽ rên từng tiếng trầm thấp qua kẽ răng.
“Mới sáng sớm thôi mà anh đã hứng tình rồi sao?”, tôi cười nói.
“Hôm qua để em làm chủ, bây giờ đến lượt anh”, anh ấy chống đầu hôn nhẹ lên má, đầu mũi tham lam hít lấy hít để mùi mồ hôi còn vương trên người, bàn tay mơn trớn kia từ tốn lần mò lên phía trước rồi nắm giữ lấy thứ đó của tôi mà di chuyển. Còn của anh ấy lại căng trướng lên cọ dọc kẽ mông, bộ dạng tựa hồ không thể kiềm chế được nữa rồi.
Tôi cố tình đẩy mông ra sau, một tay luồn vào trong tóc anh ấy rồi thở dốc nói:
“Em thực sự thắc mắc không biết mùi cơ thể của mình thế nào mà anh lại thích thú đến vậy đấy”.
“Em rất thơm, một mùi thơm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785547/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.