Chờ Hồng Vũ nguôi ngoai cơn giận của mình thì đã qua mười lăm phút, trong khoảng thời gian đó, chúng tôi gần như không nói chuyện gì với nhau, chỉ có cậu ấy trừng trừng hai mắt không dứt khỏi người tôi thôi. Kỳ thực, cậu ấy không phải dạng người sẽ giận lâu như thế, có lẽ vì tôi giấu cậu ấy nhiều chuyện quá nên mới khiến cơn giận trở nên khó nguôi.
“Cậu còn giấu tớ chuyện gì nữa không?”, Hồng Vũ đột nhiên hỏi.
“Nếu không tính đến chuyện được nhiều người theo đuổi thì chắc là hết rồi đấy”, tôi ngẫm nghĩ một lát rồi đáp lại.
Nghe vậy, Hồng Vũ liền trừng mắt nhìn tôi rồi trực tiếp đưa ngón giữa lên không khách khí. Cậu ấy vẫn luôn thẳng tính như vậy, tôi cũng sớm quen rồi, cho nên không ngần ngại mà gửi lại … hai ngón giữa. Mặc dù đều là những cậu trai trên hai mươi nhưng thi thoảng, chúng tôi vẫn còn trẻ con lắm.
Hồng Vũ cầm ly nước của mình rồi ngửa cổ làm một hơi hết sạch, sau đó lại đứng dậy kéo ghế sang ngồi cạnh tôi rồi nói nhỏ:
“Có bao nhiêu người biết chuyện của cậu để tớ còn giữ mồm giữ miệng”.
“Hiện tại mới có mỗi bố tớ, thêm một ông anh cùng hệ nữa thì chính xác là hai người”.
Hồng Vũ đột nhiên khoác tay qua vai tôi rồi nói tiếp:
“Tử Duy này, cậu ngược đời thật đấy, người khác come out còn chừa gia đình lại sau cùng, cậu thì hay rồi, mới bắt đầu đã đâm vào gia đình … A, đau –!!”.
Cậu ấy chưa nói hết câu thì đã hét lên thành tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785506/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.