Sáng hôm sau.
Không biết bây giờ là mấy giờ, tôi khó khăn mở mắt nhìn lên trần nhà, cảnh vật mờ nhạt không rõ ràng, phải đợi thêm một hồi mới đỡ. Tôi nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm mong hôm nay sẽ là một ngày nắng đẹp nhưng tiếc là vẫn âm u như cũ, chưa kể còn nặng tiếng mưa rào. Ngày đầu năm chẳng đẹp đẽ lắm, xem chừng hôm nay không đi đâu được rồi.
“Ưm …”
Tử Duy đột nhiên động đậy, em ấy ngả đầu vào ngực tôi ngủ rất ngon, một tay ôm chặt không buông, hơi thở nhẹ nhàng không phát ra tiếng động dù là nhỏ nhất. Nét mặt em ấy khi ngủ thật bình yên, tôi đưa tay điều chỉnh mấy lọn tóc rối của em ấy mà mỉm cười hạnh phúc. Ngày một tháng một năm nay với nhiều người có lẽ không đẹp nhưng tôi nhất định sẽ ghi nhớ đến hết đời.
Nói thật, tôi có thể dự trù được chuyện em ấy sẽ thành người yêu mình vì hôm kia chính miệng em ấy xém chút nữa đã tỏ tình với tôi rồi. Khi đó, tim tôi đã loạn nhịp đến mức không thể kiểm soát được, tôi không nghĩ em ấy cũng có tình cảm với chính tôi. Thế là tôi vội vàng chặn miệng em ấy lại, không cho em ấy tỏ tình ngay tại chỗ.
Nghe có vẻ “cục súc” thật đấy nhưng tôi sẽ không để em ấy nói trước đâu. Tôi chưa từng hẹn hò bao giờ, cho nên trong lòng bồn chồn cùng hồi hộp lắm, huống hồ, hai chúng tôi lại còn là con trai, tương lai nhất định sẽ phải đối mặt với rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785487/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.