Thứ năm, cuối tháng tám.
Hôm nay trời quang, tiết trời cũng khá dễ chịu nhưng tôi cảm thấy có chút lười biếng. Đường từ Hội An về trường thật sự không gần một chút nào, tôi cũng không quen ngồi xe quá lâu nhưng chỉ cần Tử Duy vui thì mục đích lần này của tôi đại khái cũng đạt được rồi. Mọi người đoán không sai đâu, lần này lại là tôi, Hải Minh đây.
Tôi quen biết cậu ấy cũng phải hơn ba tháng rồi nhưng quan hệ cá nhân giữa chúng tôi lại thân thiết ngoài dự liệu, so với đám bạn thân bình thường thì tôi lại đặc biệt thân với cậu ấy hơn. Ở bên cậu ấy, tôi chẳng cần phải cố gắng thể hiện ra mình là người như thế nào, chỉ cần thoải mái là chính mình thôi. Cậu ấy rất hiểu tôi, lại còn rất tâm lý nữa nên chúng tôi chẳng khác gì tri kỷ của nhau.
Mấy hôm trước, tôi vừa nhận được lương từ công việc part-time của mình nên dự định sẽ mời Tử Duy đi ăn một bữa. Công việc part-time của tôi nói ra cũng khá thú vị bởi tôi làm hai loại cùng lúc, một là PT, hai là hướng dẫn viên du lịch. Công việc PT đã cố định khung giờ, một tuần tôi chỉ cần hướng dẫn ba ngày là được rồi, thu nhập tuy không đến nỗi nào nhưng thời gian của tôi vẫn còn khá nhiều, vì vậy tôi muốn tìm thêm một công việc khác để làm cho đỡ rảnh tay chân.
Tôi không giỏi Tiếng Anh như Tử Duy lắm nhưng bù lại, Tiếng Trung của tôi rất tốt, tôi có thể dẫn du khách Trung đi du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785449/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.