Toàn thân tôi cứng đờ nguyên một chỗ, cổ họng khô khát nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước bọt. Cảm giác này không sai một chút nào, là của xác thịt chạm vào nhau và nó chân thật không cách nào tả nổi. Tôi cẩn thận lật tấm chăn đang đắp ở trên người, đập vào mắt tôi ngay lúc này chính là đầu của Hải Minh, tóc cậu ấy thật đen, và cũng rất rối xù sau một đêm đi ngủ.
Toàn thân cậu ấy bây giờ đang ôm trọn lấy tôi, gương mặt điển trai yên bình kia bây giờ đang áp thẳng lên ngực trái tôi mà ngủ ngon lành. Trái tim tôi ngay lập tức đập liên thanh không ngừng, đầu óc tôi có chút choáng váng. Từ nhỏ đến lớn, cứ mỗi lần tỉnh dậy là đầu óc tôi lại mụ mị như thế này, đây vốn là chứng huyết áp thấp vào buổi sáng thôi nên không có gì.
Chỉ có điều bây giờ tai của Hải Minh đang áp thẳng vào ngực tôi, tôi thật sự sợ cậu ấy sẽ nghe được mất. Mặt khác, cả người tôi không biết vì lý do gì mà chỉ còn mỗi độc cái quần lót, áo thun cùng quần kaki đã sớm không cánh mà bay. Theo trí nhớ thảm hại sau cơn say đêm qua thì tôi vẫn nhớ rõ lần cuối cùng trước khi đi ngủ là tôi đang nắm tay cậu ấy nhưng sau đó thế nào thì không biết được.
Tôi vốn nghĩ là mình đi ngủ thôi nhưng nhìn vào tình trạng bây giờ thì thật không biết nói gì nữa rồi, tôi thật sự không có chút ký ức nào với việc này cả. Đột nhiên, Hải Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785448/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.