Hải Minh lên tiếng có hơi đường đột nhưng cậu ấy nói không sai, tôi có xăm hình. Chỉ là tôi có chút ngạc nhiên khi cậu ấy phát hiện ra tương đối trễ hơn so với dự kiến. Trừ bỏ chỗ nhạy cảm thì Hải Minh gần như đã thấy hết cơ thể tôi rồi, ấy vậy mà cậu ấy vẫn không để ý đến hình xăm ở trên hai cánh tay tôi cơ đấy. Hơn nữa, từ lúc bước vào Kitchen & Bar này, tôi cũng không mang áo khoác và cậu ấy vẫn như cũ, lại không phát hiện ra.
Tôi không biết mình có nên cười lớn một tiếng đầy hạnh phúc không nhưng tôi nghĩ là nên, là nên ở trong lòng ấy. Hải Minh không phát hiện ra hình xăm của tôi thì đồng nghĩa với việc lúc cậu ấy thấy tôi, cậu ấy sẽ chẳng để tâm đến những chuyện khác ở xung quanh. Chỉ với mỗi lý do này thôi cũng đủ khiến tôi càng thêm mê mẫn cậu ấy hơn rồi. Tôi quay người đưa hai cánh tay về phía Hải Minh rồi nói:
“Ừ, tớ có xăm hai hình, lạ lắm sao?”.
“Không, ngầu lắm, tớ cũng muốn xăm nhưng chưa từng nghĩ là sẽ đi xăm thật bao giờ”, Hải Minh đáp, hai mắt của cậu ấy vẫn dán chặt vào hai hình xăm ở trên hai cánh tay tôi. Bình thường ở trên trường hay ở bên ngoài, tôi thường sẽ tận lực để người khác không phải hoàn toàn thấy được chúng, bởi chúng rất lớn.
Xăm hình không phải hành động xấu, hình xăm cũng có nhiều loại khác nhau nhưng trong suy nghĩ của những người lớn tuổi, hình xăm càng lộ liễu thì con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785437/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.