“Miên Miên, em có sao không?” Anh sải bước đi vào, trên khuôn mặt tuấn mỹ đầy vẻ lo lắng.
Cô ngọ nguậy ngồi dậy, mặc dù toàn thân yếu mệt, nhưng đầu óc lại thanh tỉnh, “Không sao ạ, anh hai, em không sao!”
Anh ngồi xuống bên giường, vuốt ve khuôn mặt cô, hoài nghi hỏi: “Thật không sao?”
Cô mạnh mẽ gật đầu một cái, nhưng lại thấy trời đất quay cuống, anh nhanh tay đỡ lấy cô, dịu dàng hỏi: “Em nhìn em xem, thế mà nói không sao?”
Cô nằm trong ngực anh, ngửi thấy vị cỏ xanh trên người anh thì đầu óc thanh tỉnh lại không ít.
Lúc này, mẹ Lâm bưng một ly sữa nóng hổi tới, nhìn thấy cô vô lực tựa vào trong ngực anh thì khuôn mặt đầy nếp nhăn đỏ lên, “Miên Miên tiểu thư, thật khổ thân cô!”
Anh đón lấy ly sữa tươi, đút cho cô uống một nửa rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống, đắp chăn kín cho cô, dặn dò: “Em ngủ một giấc đi, có chuyện gì sáng mai nói tiếp!”
Nói xong, hai người đi ra khỏi cửa.
Cô nằm ở trên giường, nhìn bầu trời tối đen bên ngoài, không biết bây giờ là mấy giờ rồi, có lẽ là đã khuya lắm rồi.
Hôm nay…. Hôm nay….. đã xảy ra chuyện gì?
Đúng rồi, sau khi tan học, Tần Nhật Sơ muốn dẫn cô tới gặp mẹ, sau đó….. Cô đỏ mặt lên, sau đó, anh ta ở trên xe cầu hôn cô. Thật ra đây là lần đầu tiên cô được người khác phái tỏ tình, 17 năm mới có cảm giác thẹn thùng của thiếu nữ, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-chi-luyen/2710716/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.