Trong trí nhớ mười bảy năm ngắn ngủi của cô, có một khoảng trống không.
Ước chừng là khoảng thời điểm chín hay mười tuổi gì đó, một mảnh kí ức kia lúc hiện lúc không, giống như là đài truyền hình bị nhiễu sóng vậy, mờ mờ ảo ảo, duy chỉ có hình ảnh những bông tuyết bay đầy trời là hiện lên rõ ràng.
trans
Anh hai nói, lúc cô chín tuổi, bị ốm nặng, sau cơn sốt đó, cô đã mất đi phần kí ức của cả chín năm trước đó.
May nhờ có bác sĩ Lữ tỉ mỉ trị liệu, cô đã tìm được kí ức của tám năm trước đó, duy chỉ có khoảng thời gian nguyên một năm lúc cô chín tuổi là cô không cách nào nhớ ra nổi.
Cô thừa nhận, cô là một người rất lạc quan, phần kí ức đã mất đi kia, dù đã cố cũng không tìm về được, thì cô cứ thuận theo tự nhiên. không ép bản thân phải nhớ bằng được.
Mà đối với kí ức trống rỗng này, cô cũng chưa bao giờ muốn tìm nó về. Giống như từ sâu trong tiềm thức, có một âm thanh vang vọng nói cho cô biết rằng, nếu như kí ức kia quay về, thì suốt cả cuộc đời cô sẽ vĩnh viễn không bao giờ thoát khỏi con ác mộng đeo duổi cô bấy lâu nay.
Cô cũng thừa nhận, cô là một người rất hèn nhát. Cô tự gạt bản thân không quan tâm đến những chuyện đã xảy ra, cứ thế sống cuộc sống vui vẻ, nhưng cô biết, một ngày nào đó, nó sẽ chạm đến giới hạn và bùng nổ. Lúc đó cô sẽ phải thừa nhận sự thật mà đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-chi-luyen/136716/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.