Chu Linh Vân dần tỉnh dậy sau khi thấy bàn tay của mình giống như có nước nhỏ xuống. Cô nhíu mày, mi mắt khẽ động, sau đó là một loạt tiếng gọi gấp gáp.
"Linh Vân, Linh Vân em tỉnh rồi sao? Em ổn chứ? Linh Vân? Linh Vân?"
"Lục thiếu, Chu tiểu thư không sao đâu, anh đừng quá lo lắng."
Theo tiếng gọi ồn ào, Chu Linh Vân thế rồi cũng mở mắt. Người đầu tiên cô nhìn thấy lại chính là Lục Sở Ngạo với hàng nước mắt thấm đẫm trên hai má, bọng mắt sưng húp lên vì khóc rất nhiều. Có vẻ như anh đã vô cùng lo lắng.
Chu Linh Vân lúc này mới nhớ ra, là cô mất sức khi đánh nhau với mấy tên côn đồ khi ở khu vui chơi. Khi tỉnh dậy liền thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Không đoán cũng biết là Lục Sở Ngạo đã tức tốc đưa cô tới, còn khóc thành cái bộ dạng này nữa.
Nhìn sang vị bác sĩ đang đứng ở cạnh giường, Chu Linh Vân liền nói.
"Tôi ổn rồi, không cần túc trực bên cạnh nữa."
"Vậy có vấn đề gì cứ gọi cho tôi."
Chu Linh Vân mỉm cười gật đầu, sau đó vị bác sĩ ấy mới rời đi. Cô quay sang nhìn Lục Sở Ngạo, suýt bật cười vì gương mặt lo sợ đến mức khóc ròng rã.
"Anh... anh khóc cái gì vậy? Tôi đã chết đâu..." Vừa nói, cô vừa gượng ngồi dậy.
Lục Sở Ngạo sụt sịt như một đứa nhỏ, anh không nhịn được mà ôm chặt cô vào lòng.
"Em làm tôi lo lắm đấy có biết không? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579903/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.