Màn đêm dày đặc bao trùm cả một thành phố phồn hoa, Chu Linh Vân đứng bên cửa sổ nhìn ra ánh trăng đang tỏa sáng bên ngoài, trong lòng có nhiều nỗi buồn không thể giải tỏa.
Cô không biết rằng Lục Sở Ngạo có thực sự tới đây hay không? Và Trình Thiếu Khanh có thật lòng muốn để hai người gặp nhau hay không?
Bỏ đi, người như hắn ta cô còn muốn hy vọng điều gì? Chu Linh Vân thở dài, bất chợt một chiếc xe từ bên ngoài chạy vào trong. Cô núp lại nhìn kỹ một chút, chính là chiếc xe quen thuộc của Lục Sở Ngạo.
Trái tim của cô đập nhanh hơn bao giờ hết, ngay giây phút này đây, Chu Linh Vân chỉ muốn lập tức xuống dưới đó để nhìn Lục Sở Ngạo một lần. Sau trận đánh sống chết không rõ ấy, cô thực sự vô cùng lo lắng cho anh.
Ý định ban đầu bỗng chốc bị lung lay.
Chu Linh Vân muốn đi gặp Lục Sở Ngạo.
Khi này, bà vú từ ngoài đem theo đứa bé vào trong, nét mặt hiền hậu nói.
“Nhà có người lạ, tôi sợ con bé lại khóc nên đem qua đây cho tiểu thư.”
Chu Linh Vân vốn dĩ rất muốn được gặp con, nhưng không hiểu tại sao sau khi có được cơ hội đúng lúc này, cô lại chẳng muốn nán lại. Cô nhìn vào ánh mắt hiền từ của bà vú, chân thành đến mức suýt rơi lệ.
“Dì à, làm ơn… làm ơn đưa tôi tới chỗ của Thiếu Khanh…”
Nét mặt của bà vú tái đi, bà quay mặt, lo sợ nói.
“Tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579273/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.