Mùa hè năm năm về trước.
Phó Quân Sơn tan làm trở về từ cục cảnh sát, liên tục những cuộc điện thoại gọi đến khiến anh đau đầu. Cuối cùng vì không thể chịu được nữa nên anh đành nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh của một người phụ nữ trung niên.
“Quân Sơn, rốt cuộc bao giờ con mới chịu kết hôn vậy?”
“Mẹ, con đã nói rồi, con chưa muốn kết hôn.” Phó Quân Sơn bóp thái dương mệt mỏi.
“Đã 33 tuổi rồi còn chưa muốn kết hôn thì đợi đến bao giờ? Mẹ đã sắp xếp buổi xem mắt vào cuối tuần này, hãy đến đó đi.”
“Mẹ…”
Phó Quân Sơn còn chưa kịp từ chối thì đầu dây bên kia đã truyền lại tiếng tút tút. Anh chỉ biết thở dài, rốt cuộc lại lái xe vòng vòng không muốn về nhà. Lát sau lại cuộc điện thoại nữa gọi đến, anh không thèm nhìn tên mà trực tiếp bắt máy.
“Mẹ, con đã nói rồi, con sẽ không tới buổi xem mắt,…”
“Từ bao giờ tôi đã trở thành mẹ cậu vậy?” Tiếng Lưu Hạo truyền qua điện thoại.
Phó Quân Sơn lúc này mới nhìn lại tên hiển thị trên điện thoại.
“Nói đi, có chuyện gì?”
“Mấy nay thấy tâm trạng cậu không được vui lắm, có muốn đến đây giải tỏa một chút không?”
Phó Quân Sơn nghe thấy đầu dây bên kia tiếng nhạc xập xình cùng tiếng hò reo liền biết Lưu Hạo đang ở quán bar. Anh vốn là người chính trực không muốn dấn thân vào chốn trụy lạc nhưng đúng là hôm nay tâm trạng không tốt thật. Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579250/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.