Theo như lời Di Hòa nói, hôn lễ sẽ diễn ra sau một tuần nữa nhưng hai ngày liên tiếp Dương Mỹ An không liên lạc được với Phó Quân Sơn. Cô có đến cục cảnh sát tìm nhưng họ nói rằng anh đã xin nghỉ phép. Hết cách, Dương Mỹ An đành tìm tới nhà họ Phó nhưng người gặp cô lại là Di Hòa.
“Cô gái này thật lì lợm.”
Di Hòa nhíu lông mày nói: “Tôi sẽ không để hôn sự này bị hủy đâu. Mọi chuyện đã đâu vào đó rồi, chúng tôi không thể thất hứa với nhà họ Hạ.”
“Dì à, hãy cho con được gặp Quân Sơn một lần nữa thôi.” Dương Mỹ An như muốn bật khóc.
Cô vốn rất bướng bỉnh nhưng ở trước mặt Di Hòa, Dương Mỹ An lại tự mình hạ thấp cái tôi mà năn nỉ. Từ khi yêu Phó Quân Sơn, cô đã biết đến cái nhẫn nhịn để đạt được hạnh phúc, tính đanh đá trẻ con không thể lúc nào cũng tùy tiện bày ra được.
“Tôi không thể.” Di Hòa đáp: “Mời cô về cho, lát nữa bên nhà họ Hạ sẽ đến đây bàn chuyện hôn sự.”
Dương Mỹ An lủi thủi ra về, cô vừa ra khỏi cổng liền bắt gặp đoàn xe tiến vào sân nhà họ Phó. Cô bất giác quay đầu nhìn, trùng hợp bắt gặp ánh mắt cô gái xinh đẹp với mái tóc nâu óng ánh bước xuống xe. Dương Mỹ An đoán chắc đó chính là tiểu thư nhà họ Hạ, nhìn cô ấy so với cô đúng là khác nhau một trời một vực.
Phó Quân Sơn đứng trên tầng nhìn qua cửa sổ sát đất đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579248/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.