Một hôm, khi kế hoạch hòa giải lại thất bại thêm một lần nữa, Thẩm Minh nhún vai: “Anh hết cách rồi.” 
Trong tay Thẩm Trình cầm một quyển sách tuyên truyền, công viên giải trí mới lớn nhất thành phố sẽ khai trương vào tháng này, người dân vô cùng hưởng ứng. Thật ra hắn cũng không có hứng thú lắm nhưng đây có thể trở thành một cơ hội. 
Thẩm Trình cầm tập sách tuyên truyền đến gõ cửa phòng mẹ Thẩm. 
“Mẹ không có tâm trạng.” Mẹ Thẩm nói: “Nếu các con muốn đi thì để quản gia và bảo mẫu đi cùng đi.” 
Thẩm Trình đứng ở ngoài cửa nhìn mẹ mình, bình tĩnh nói: “Con biết có thể đi tìm bọn họ, nhưng bọn họ không phải cha mẹ của chúng con. Từ nhỏ đến lớn, cha mẹ đi cùng bọn con được mấy lần?” 
Điểm này thì cha Thẩm mẹ Thẩm giống rất nhiều bậc cha mẹ khác, hứa hẹn nhiều mà vì vô số nguyên nhân nên cuối cùng cũng không thể thực hiện lời hứa, lần lượt đều thành “Về sau lại nói” với “Lần sau chắc chắn sẽ làm”. 
“Bây giờ hai người sắp ly thân rồi, trước lúc ấy người một nhà không thể đi cùng nhau một lần thôi sao?” 
“Ai bảo con là cha mẹ muốn ly thân?” Mẹ Thẩm nhíu mày. 
“Chẳng lẽ không phải sao?” Thẩm Trình nhẹ giọng đáp. 
Mấy ngày trước Thẩm Trình vừa bị cảm, ăn không được bao nhiêu, tinh thần không tốt, chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà đã gầy rạc đi, đôi mắt trên khuôn mặt gầy ốm lẳng lặng nhìn mẹ Thẩm. 
Mẹ Thẩm giật mình, giống như cuối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hon-moi/3266807/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.