“Cẩn thận dưới chân.” Cô gái nhẹ giọng nhắc. 
Tri Nhạc và cô gái chậm rãi xuống cầu thang, cầu thang không dốc nhưng tối qua trời đổ mưa, bậc thang hơi ướt, Tri Nhạc vừa đi vừa ngoái lại nhìn, cô gái nhắc nhở đúng lúc. 
“Đừng lo, họ sẽ không đánh nhau đâu.” Cô lại nói. 
Khác với lần gặp nhau ở câu lạc bộ, hôm nay mái tóc xoăn dài của cô gái được buộc lại sau đầu bằng một dải lụa màu trắng, bộ đồ trên người phối cùng màu, cô trang điểm nhẹ, bớt đi mấy phần thành thục, mang lại cảm giác trẻ trung tươi mới, cách cô ứng xử tiến lùi thỏa đáng, khiến người ta vô cùng thoải mái. 
Cô đi cạnh Tri Nhạc, duy trì một khoảng cách lịch sự, trên mặt khẽ cười. 
Phía trước gặp đoàn người, cô bèn lại gần Tri Nhạc, nghiêng người che chắn cho cậu, đến khi họ đã đi qua cô mới để Tri Nhạc đi tiếp. 
Tri Nhạc có một cảm giác thân thiết kỳ lạ, giống như chị gái nhà bên nơi quê nhà. 
“Thật sự, không sao hết ạ?” Tri Nhạc hỏi. 
“Không sao đâu.” Cô gái nói: “Hôm nay Tiểu Thẩm tổng có thể tới là không sao rồi.” 
“Lúc trước anh ấy, không tới ạ?” Tri Nhạc vừa đi vừa hỏi 
“Từ sau khi Tiểu Thẩm tổng ra nước ngoài thì rất ít khi trở về, mỗi năm đến ngày này thì sẽ nhờ người tới tế bái thay.” Cô gái chậm rãi nói: “Thỉnh thoảng trở về thì cũng tránh mặt Thẩm… Đại Thẩm tổng. Cuối cùng hôm nay hai người cũng đến cùng nhau, chắc chắn cha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-hon-moi/3266806/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.