Chiếc xe của anh cuối cùng cũng dừng lại trước cửa nhà ông nội. Thấy cô vẫn đang ngủ ngon anh không đành lòng bế cô đạy đành bế cô vào trong. Đi được nửa đường thì cô chợt tỉnh giấc cảm nhận được có ai đó đang bế mình cô định hét lên nhưng chưa kịp hét thì lại ngửi thấy mùi hương bạc hà quen thuộc của anh nên cô cũng ngoan ngoãn nằm im trong lòng anh mặc kệ anh bế vào.
\-Hai đứa đến rồi à? Nhìn hai đứa thế này ông nội yên tâm rồi. Tiểu tử cẩn thận một chút bé con bé vào nhà nhanh kẻo lạnh.
Cô nghe ông nội nói vậy thì mặt liền đỏ tới tận mang tai đòi Lục Khải Huy thả xuống.
\-Ông nội…Lục Khải Huy thả em xuống.
\-Ông nội người nói làm cô ấy ngại rồi kìa. – Không biết khi nhìn thấy cô đỏ mặt thế này là chỉ dành riêng cho anh hay còn có thể cho Giang Dư Chính xem nữa. Mặc dù anh biết đây chỉ là diễn kịch nhưng cũng không thể kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân mà ghen tị với người khác.
Cuối cùng anh cũng bỏ cô xuống còn cô do quá xấu hổ nên đã chạy thẳng vào trong bếp giúp đỡ những người trong đó. Còn anh thì ra khu vườn châm một điếu thuốc để hút. Nhìn anh bây giờ bi thương thống khổ đều có hết nhưng lại không thể nói ra.
\-Có phải cháu đang nghĩ về việc em trai ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-giac-khi-hai-ta-gap-nhau/3163790/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.