Thái buồn cười trước vẻ mặt của An, hai chị em nhà này sao không giống nhau một xíu nào thế này không biết. Anh giả vờ nghiêm mặt.
-Không được. Tôi không cho người lạ ở qua đêm.
-Nhưng tôi đâu phải người lạ.
-Ồ vậy à, hai đứa mình có quan hệ gì sao?
Hết cách, An phải xuống nước năn nỉ, quân tử trả thù mười năm chưa muộn vậy.
-Anh rể, cho em ở lại nha.
-Em vợ giỏi.
Thái vô thức nghiêng người qua xoa đầu An y chang đang nựng một con cún con khiến An đỏ mặt, nếu không phải nhờ vả chắc đã cho anh gãy tay rồi.
Ngoài kia, mưa vẫn rơi nặng hạt không có dấu hiệu dừng lại, An đưa mắt nhìn theo từng giọt nước đọng lại nơi cửa sổ, khuôn mặt chất chứa đầy tâm sự không thể nói ra.
Không muốn nhắc đến chuyện cũ sợ An buồn nên Thái cũng im lặng không dám hỏi cô đã trải qua chuyện gì. Anh không biết cảm giác dành cho cô là gì, có phải vì cô đặc biệt nên anh mới thích tiếp xúc, hay là anh đang rung động trước sự dễ thương của cô? Anh không chắc chắn là gì, chỉ muốn được gặp gỡ, đùa giỡn với cô như lần đầu gặp mặt vì thế anh không muốn rời bỏ cái mác anh rể này, như vậy anh mới có cơ hội tiếp xúc với cô nhiều hơn.
Mãi miên man suy nghĩ, đến khi nhìn sang đã thấy An nằm trên ghế ngủ từ lúc nào rồi, gương mặt vẫn phảng phất vẻ trầm tư mà lẽ ra ở cái tuổi vừa học vừa chơi này không nên xuất hiện.
Thái bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/64230/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.