Ở nhà tịnh dưỡng hai ngày An cảm thấy khỏe khoắn hơn nhưng tinh thần vẫn chưa hồi phục. Chuyện hôm qua mọi người đều nhìn thấy rồi họ sẽ nghĩ cô là hạng con gái lẳng lơ cướp chồng người khác, cô còn mặt mũi nào để đến trường được nữa. Liệu cô có đủ can đảm bỏ ngoài tai những lời xì xầm bàn tán của người khác để có thể an nhiên mà sống không?
- Thái An, sao hôm qua em lại mặc quần áo của anh Thái thế?
Mải mê suy nghĩ An không để ý chị Thùy An đã vào phòng từ lúc nào rồi, khuôn mặt chị hơi khó chịu khi nhắc đến chuyện này.
An cũng không biết trả lời sao nữa, nói thật thì không được, còn bịa đại một lý do thì phải tìm sao cho thật hợp lý.
Chưa biết làm thế nào thì đúng lúc mẹ đẩy cửa bước vào, An bất chợt thoải mái vì không cần phải trả lời câu hỏi nhưng hình như mẹ hôm nay không giống mọi ngày, trông mẹ có vẻ rất giận dữ.
-Mày nói đi, chuyện này là sao? Tao cho mày ăn học không thiếu thứ gì tại sao mày lại làm nhục mặt ba mẹ mày như vậy hả?
Giọng mẹ giận dữ chưa từng thấy làm cả hai chị em đều sợ hãi nhưng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra khiến mẹ trở nên như vậy. Cô đã phạm lỗi gì nặng nề lắm sao?
Ông Tân từ bên ngoài chạy vào kéo tay bà ra nhưng liền bị bà gạt xuống.
-Tôi đã nói là có chuyện gì thì từ từ nói mà, bà không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326721/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.