…Kinh kong…king kong….
Tiếng chuông cửa dai dẳng kéo An ra khỏi giường, giờ này chắc mẹ đã đưa chị đến bệnh viện để kiểm tra rồi, lần nào mẹ cũng lo lắng thái hóa như thế mà.
An uể oải lê bước đi mở cửa, ngôi nhà rộng lớn càng khiến cô cảm thấy trống trải.
-Ba mẹ anh đi du lịch về có gửi cho hai bác ít quà, hai bác có nhà không em?
Vừa nhìn thấy An, Thái vui hẳn nhưng sao sắc mặt cô hôm nay trông nhợt nhạt quá, đôi mắt ươn ướt đượm buồn làm anh lo lắng.
-Em sao thế? Có chỗ nào không khỏe sao?
An lắc đầu không nói, bây giờ ngoài việc của gia đình ra cô chẳng còn tâm trí để quan tâm đến bất cứ việc nào khác. Đôi mắt vô hồn ấy khiến Thái cảm thấy xót xa, anh nắm tay An dắt vào trong nhà. Cô không một chút phản ứng, gương mặt lạnh nhạt hờ hững đến nao lòng.
-An, có chuyện gì nói anh nghe được không? Em cứ như vậy anh lo lắm.
Từng giọt nước trong veo nơi khóe mắt lăn dài, An cố cắn chặt môi để không bật khóc, một đứa con gái yếu đuối như cô thì có thể làm được gì để có thể hàn gắn gia đình này chứ. Cô biết mình chính là nguyên nhân của mọi chuyện, chính cô đã làm cho tình cảm của ba mẹ ngày càng xa cách khi ba luôn bênh vực cô khiến mẹ nổi giận, chính cô khiến cho mối quan hệ giữa hai chị em không còn tươi đẹp như ban đầu và cũng chính cô là nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326719/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.