….
Thèm như cơn gió , thèm đi đâu đó , ta thèm có ai để nhung nhớ
Thèm chút bối rối , thèm chút tiếc nuối , ta thèm cảm giác yêu người
Thèm những ân ái , thèm những tê tái , ta thèm nỗi đau để khôn lớn
Thèm những giây phút mình nắm chặt tay , dặn lòng sẽ yêu mê say...
Yêu và chờ , từng giây từng giờ , hỡi anh có nghe lời tôi
Để đem thương nhớ , gửi vào trong gió , gửi lời này đến anh
Yêu một người , hạnh phúc một đời , mộng mơ cũng chỉ vậy thôi
Thèm vòng tay ấm , hát bài nhớ mong , để cho những yêu thương không là giấc mơ...
…..
“Anh xin lỗi vì chuyện hôm đó, thật ra lúc đó anh quá say nên chẳng thể điều khiển được bản thân, anh sẽ chịu trách nhiệm về việc mình làm”
“Không cần đâu, em quên chuyện đó rồi, tốt hơn hết từ giờ trở đi mình đừng gặp nhau nữa”
“Em không giận anh sao?”
“Không, anh xem như chưa có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa mình là được rồi”.
Trò chuyện với Bảo xong, An cảm thấy lòng mình thật nhẹ nhàng, hình như cảm giác cô đối với Bảo đã không còn như trước nữa. Cô không hận Bảo chỉ là không muốn gặp lại bởi cô sợ những nỗi đau kia lại âm ỉ, giữa hai người chỉ còn lại cơn ác mộng đã qua mà thôi.
Từ giờ trở đi cô sẽ không còn phải bận tâm về con người này nữa, có thể trút bỏ gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326673/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.