Đang ngồi nói chuyện thì điện thoại An reo, ba gọi báo tin Thùy An bị hư thai phải nhập viện. Lo lắng, Khoa chở An chạy vào bệnh viện thămchị nhưng vừa thấy cô, Thùy An đã la hét inh ỏi khiến cô không thể ởtrong đó lâu hơn được nữa. Thùy An vì tinh thần không tốt dẫn đến sứckhỏe ngày một yếu đi nên không thể giữ nổi đứa bé trong bụng.
Vốn dĩ không thể chịu được kích động mạnh nên sự cố lần này khiến cô bị đảkích dữ dội. Những ngày qua cô sống trong đau khổ, một chút niềm vuicũng không, chỉ có đứa bé trong bụng là niềm an ủi duy nhất, là động lực giúp cô tồn tại, ấy thế mà nó cũng ra đi.
Thùy An như điên dại,cô chỉ biết khóc lóc la hét đòi trả con, không ai có thể lại gần côngoại trừ mẹ. Cô khóc đau thương đến nỗi ngất lên ngất xuống không biếtbao nhiêu lần, niềm hi vọng sống duy nhất của cô cũng không còn nữa thìlàm sao cô giành lại Thái bây giờ.
Có những lúc tỉnh táo, cô chỉbiết khóc, khóc vì những tội lỗi mình gây ra, khóc cho tình yêu của mình và khóc cho đứa con chưa kịp chào đời đã ra đi. Càng khóc cô càng trởnên điên loạn không biết gì, cú sốc quá lớn khiến cô không còn tỉnh táonữa.
Hai mẹ con cứ ôm nhau khóc, nhìn đứa con gái đau khổ như vậy bà càng đau gấp nhiều lần hơn. Tại sao ông trời không trừng phạt bà, bà sẵn sàng nhận lấy tất cả chỉ để con gái mình được vui vẻ, hạnh phúc màthôi.
Còn An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326639/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.