Hôm đó, An có việc ghé Thư Viện Quốc Gia, biết mình về trễ nên cô nhắn tin cho Khoa nhờ cậu ghé chở về, vì Thư viện này nằm ở khu vực vắng vẻ lắm.
-“Khoa yêu, 9h tối nay ghé Thư viện quốc gia chở em với nha, điện thoại em sắp hết pin rồi, anh mà đến trễ là lượm xác em luôn đó”.
Nhưng xui cho An là Khoa đi dự sinh nhật đứa bạn cùng lớp, trong lúc cậu đi vệ sinh thì tin nhắn hiện lên màn hình đập vào tầm mắt Chi.
Suy nghĩ thế nào Chi lại cầm điện thoại Khoa trả lời tin nhắn: “Em đứng đợi anh ở cổng sau nha, nhớ là anh chưa tới thì không được về đâu đó”.
Xong xuôi đâu đó, Chi xóa tin nhắn như chưa có chuyện gì xảy ra. Có uống một chút bia nên về tới nhà Khoa lăn đùng ra ngủ không còn biết trời trăng mây gió gì nữa.
9h tối, An ra cổng sau đứng đợi Khoa, cổng trước đã vắng rồi cổng này còn vắng hơn nữa, hèn gì cứ nghe người ta nói ở đây thường xảy ra mấy vụ án ghê gớm. Cơ mà sao giờ này Khoa vẫn chưa tới, hay là vẫn còn đang ăn sinh nhật không biết.
Ngồi chờ Khoa mà An run cầm cập, điện thoại thì hết pin, lỡ giờ có thằng nào xông ra là coi như xong đời. Nhìn đồng hồ đã là 10h, An vừa lo lắng vừa sợ, có khi nào trên đường đi Khoa gặp sự cố gì không. Càng nghĩ An càng lo sốt vó, cô lại không dám đi đâu vì sợ lỡ Khoa tới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326637/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.