Tháng mười một, hơi thở ngày mùa đông càng đậm, trên dưới cả nhà đều đổi thành áo lạnh dày cộm chống lạnh.
Đặc biệt là tiểu Sơ Lục
Tiểu Sơ Lục không cao, mặc vào áo bông thật dày, tóc để một chỏm trên đầu, khi vừa chạy vừa nhảy nhảy trong viện, cực kỳ giống một con nai con vui sướng lại có chút vụng về, đụng khắp nơi trong viện
Có khi đâm vào lòng Đường Ngọc, có khi đâm vào lòng Trần Thúc
Trần Thúc luôn sẽ bế bé lên, nâng lên cao.
Tiểu Sơ Lục thích cha nâng lên cao nhất, bởi vì, cha nâng lên còn cao hơn mẫu thân nâng lên rất nhiều ~
Nam hài tử đều thích trò chơi có vài phần mạo hiểm, khi tiểu Sơ Lục chơi cùng Trần Thúc, luôn sẽ lộ ra vài phần hoạt bát cùng mạo hiểm, cũng có vài phần khí chất nam hài tử
Trần Thúc rất quý trọng loại mạo hiểm này trên người bé
......
Chờ vào tháng chạp, ngày cũng dần dần khôi phục bình tĩnh, Đường Ngọc có nhiều thời gian đặt trên người tiểu Sơ Lục, cùng việc vặt trong Kính Bình Hầu phủ hơn
Phu nhân Phạm Cù sắp sinh.
Những năm gần đây việc trong phủ đều do Phạm Cù vất vả quán xuyến, lần này Đường Ngọc cho Phạm Cù nghỉ tắm gội ở trong nhà từ rất sớm, chuyên tâm ở cùng phu nhân chờ ngày sinh
Chuyện trong Kính Bình Hầu phủ, Đường Ngọc sớm đã quen tay quen chân, xử lý cũng thành thạo, lại có Lê ma ma hỗ trợ, kỳ thật cũng nhẹ nhàng.
Mỗi tháng Nguyễn Kiệt vẫn gửi một phong thư, báo với Đường Ngọc tiến triển của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299752/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.