Trong phòng nghị sự còn có nhiều chuyện khác cần bàn bạc, cho nên Đường Ngọc cũng không ở lại lâu
Khi rời khỏi phòng nghị sự, còn nghe phòng nghị sự đang tranh luận có nên thu nhận các lưu dân chung quanh vào thành không, nếu nhận, một khi đã mở miệng thì phải làm gì tiếp theo? Về sau tất cả mọi người sẽ tới Vạn Châu, chờ khi tình hình nạn tai qua đi, người cũng đi, nhưng các vùng ở Vạn Châu cũng bị một phen lẫn tạp, cũng không có ích gì
Cũng có người nói, vậy nghĩ cách giữ người lại.
Cũng có quan điểm thứ ba là, lưu dân quá nhiều, dễ dàng nảy sinh bạo loạn. Sinh loạn, vốn sẽ thể hiện rõ Vạn Châu của chúng ta đã khoản đãi lưu dân như thế nào, ngược lại mất nhiều hơn được, hơn nữa lưu dân rất khó quản thúc, hơi có động tĩnh sẽ lập tức tụ lại nháo nhào lên
Khi Đường Ngọc rời khỏi, vẫn còn đang tranh luận.
Đường Ngọc tùy ý hỏi, “Bây giờ đã có lưu dân sao?”
Tiểu Mễ đáp, “Tháng sáu đến tháng tám hàng năm định kỳ sẽ có nước về, nếu nước về nhiều sẽ gây ra lũ lụt, hoặc nước không nhiều dẫn đến nạn hạn hán sẽ có lưu dân, các vị đại nhân hẳn là muốn thương nghị trước”
Đường Ngọc hiểu rõ.
Nàng vốn cũng không chuẩn bị ngồi ở phòng nghị sự lâu, từ phòng nghị sự trở về, cũng không tốn nhiều thời gian. Đường Ngọc lại nói Bảo Hương một tiếng, “Ngày mai vẫn làm chút nước mát hoặc chè đậu xanh như cũ.”
Bảo Hương đáp lời
Kỳ thật mỗi ngày làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-xuan/299708/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.