Chương trước
Chương sau
Văn Quảng đi được mấy ngày, ban ngày Vạn Châu dần dần bắt đầu nóng lên, dường như chỉ sau mấy trận mưa rơi, liền đột nhiên tiến vào ngày mùa hè.
Đường Ngọc bắt đầu đổi xiêm y mùa hè rộng thùng thình, bụng càng hiện lớn một ít.
Lúc trước thích ngủ ban đêm bắt đầu đổi thành ban đêm không ngủ được, liên tiếp tỉnh giấc, lại liên tiếp ngủ.
Khi mới bắt đầu, Đường Ngọc còn chưa thích ứng lắm
Ban đêm ngủ không ngon giấc, ban ngày tinh thần cũng không thể nào tốt được
Đại phu cũng kê chút thuốc an thần cho nàng dùng, nhưng chỉ là dần dần, bởi vì nguyên nhân hậu kỳ mang thai, nói chung cũng cần đứng dậy. Sau đó đã từ từ quen, cũng có thể sau khi đứng dậy, liền rất nhanh đi vào giấc ngủ.
Dần dần cũng thích ứng biến hóa như vậy, đến đầu tháng bảy, đã có thể đỡ hơn một chút, chỉ là thân mình càng nặng nề. Lúc đi vào giấc ngủ, không chỉ có dưới bụng cùng sau eo phải lót gối mềm làm cho mình thoải mái, mà dưới chân cũng sẽ lót thêm vài cái gối mềm nữa
Ban ngày, tổ mẫu và mợ sẽ nói chuyện, tản bộ cùng nàng
Gia quyến quan lại Vạn Châu phủ cũng tới tìm nàng, có khi nói những chuyện thú vị ở Giang thành, tin đồn thú vị các nơi, có khi là nhính chút thời gian mang các đồ ăn vặt cho bà bầu đến, hoặc là lại đây thăm hỏi một tiếng, thân cận cùng nàng và hài tử
Khoảng thời gian Trần Thúc không ở đây, Đường Ngọc ngoại trừ nhớ hắn, ngược lại cũng không thấy khổ sở gì
Chỉ là mỗi ngày ban đêm khi đi vào giấc, đều sẽ nói với Đậu Đậu, cha con không ở nhà, nhưng chúng ta cần dũng cảm lên
Đậu Đậu cũng sẽ đặc biệt phối hợp đá đá nàng vài cái
Nàng luôn cảm thấy bất luận Đậu Đậu là nhi tử, hay là nữ nhi, đều là hài tử rất có sức lực, hơn nữa tinh thần mười phần……
Tâm tư Lê ma ma hiện giờ cơ hồ đều đặt trên người nàng, từ ăn, dùng, đến đệm giường vỏ chăn ngủ có thoải mái hay không, đều tận tâm tẫn trách, Trần Thúc tuy rằng không ở nhà, nhưng nàng được chăm sóc rất kỹ.
……
Bởi vì ban đêm sẽ ngủ không ngon giấc, cho nên buổi sáng Đường Ngọc tỉnh hơi trễ, hơn nữa cũng dần dưỡng thành thói quen ngủ trưa cố định
Đặc biệt là ngủ trưa, cơ bản cần khoảng một canh giờ mới tỉnh.
Một ngày này, Đường Ngọc ngủ mơ mơ màng màng, dường như nghe thấy trong viện có tiếng nói chuyện
Bình thường Lê ma ma đều sẽ chăm sóc rất cẩn thận, lúc nàng ngủ trưa, sẽ không để người khác đến viện nói chuyện làm ảnh hưởng đến nàng, nhưng hôm nay nàng mơ hồ nghe được là tiếng Lê ma ma
Đường Ngọc tỉnh, liền không thể ngủ lại được.
Thấy nàng ngồi dậy, Tiểu Mễ tiến lên mang giày giúp nàng
Hiện giờ tháng thai của phu nhân lớn, càng không thể làm các động tác nguy hiểm như cúi người, ngồi xổm xuống, mang giày, nên phần lớn chuyện này đều do mấy người Tiểu Mễ phụ trách
Đường Ngọc nhân tiện hỏi, “Là Lê ma ma ở trong viện sao?”
Tiểu Mễ phản ứng lại, “Làm phiền đến phu nhân nghỉ ngơi sao ạ?”
Đường Ngọc cười nói, “Không phải, cũng vừa lúc ta tỉnh, nghe được hình như là tiếng Lê ma ma.”
Tiểu Mễ đáp, “Là Lê ma ma cùng Phạm đại nhân, hình như đang nói việc gì đó, nô tỳ thấy, sắc mặt Lê ma ma cùng Phạm đại nhân đều không tốt, cho nên cũng không lưu ý, lớn tiếng chút, quấy nhiễu đến phu nhân.”
“Không có việc gì, đúng lúc ta đi ra một chút.” Đường Ngọc nói xong, Tiểu Mễ đỡ nàng đứng dậy.
Đường Ngọc đơn giản rửa mặt lên tinh thần một chút, liền vén mành lên ra khỏi phòng trong, đi đến ra đến phòng ngoài
Cửa phòng ngoài không có đóng, quả thực thấy Lê ma ma cùng Phạm Cù đang cùng nói chuyện, trên khuôn mặt Lê ma ma mang vẻ u sầu, Phạm Cù cũng tựa như đang nghĩ việc gì, cuối cùng, Phạm Cù đáp, “Trước cứ như vậy đi, chờ hầu gia trở về rồi tính tiếp, cũng không nên lấy việc này quấy nhiễu phu nhân!”
Lê ma ma đang chuẩn bị gật đầu, nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền đến.
Phạm Cù cùng Lê ma ma đều chuyển mắt, thấy là Tiểu Mễ đỡ Đường Ngọc ra tới, hai người đón trước, “Phu nhân!”
“Vừa rồi Mộ Nhiên đang nói đến chuyện gì, còn cần chờ Trường Doãn trở về vậy?” Đường Ngọc vừa lúc hỏi, nghe Phạm Cù nói, hẳn là vừa rồi nghĩ muốn tìm nàng, nhưng bị Lê ma ma ngăn cản, sợ nàng nhọc lòng.
Đường Ngọc hỏi, Lê ma ma cùng Phạm Cù cũng không thể tiếp tục giấu.
Lê ma ma thở dài, “Vốn là không muốn phu nhân nhọc lòng, nhưng xác thật Phạm đại nhân cũng không tiện ra mặt, nếu là mượn lời phu nhân, ngược lại khá hơn một chút.”
Bộ dáng Lê ma ma muốn nói lại thôi, Đường Ngọc cười nói, “Nói đi.”
Đường Ngọc nhìn nhìn Tiểu Mễ, Tiểu Mễ hiểu ý.
Đường Ngọc một tay đỡ eo, một tay nâng bụng, chậm rãi đi ra ấm đình ngồi xuống trên ghế đá
Trước khi ngồi xuống, Bình Á đã đặt sẵn hai tầng đệm hương bồ.
Đường Ngọc ngồi cũng thoải mái.
Lê ma ma khó xử, chỉ còn Phạm Cù nói, “Hầu gia có từng nói cùng phu nhân về Chu ma ma chưa?”
Chu ma ma?
Đường Ngọc gật đầu, Trần Thúc đã từng nói, hơn nữa còn nói rất nhiều lần, khi còn nhỏ trong nhà chịu hãm hại của thiên gia, lúc ấy hình như người mang theo Trần Thúc đào vong đến Bình Nam tìm ông ngoại nàng, chính là Chu ma ma
Sau đó Chu ma ma bởi vì che chở cho Trần Thúc, nên đã chết ở Bình Nam.
Chu ma ma là quản sự ma ma của Trần Thúc, cũng là ân nhân của Trần Thúc, cho nên nhắc tới Chu ma ma, Trần Thúc đều là tưởng niệm cùng áy náy.
Thái độ của Trần Thúc, chính là thái độ của Kính Bình Hầu phủ
Cho nên trên dưới Kính Bình Hầu phủ đối với Chu ma ma đều là tôn kính.
Phạm Cù đột nhiên nhắc tới Chu ma ma, Đường Ngọc liền biết đây chỉ là khúc dạo đầu, Đường Ngọc gật đầu, “Có nhắc, Trường Doãn thường xuyên nói với ta về Chu ma ma.”
Nếu phu nhân biết Chu ma ma, vậy thì dễ nói hơn nhiều
Phạm Cù và Lê ma ma liếc nhìn nhau, Phạm Cù tiếp tục nói, “Chu ma ma không có con cái, nhưng có một cháu trai ở Giang thành. Hầu gia niệm tình Chu ma ma, cho nên giao cho cháu trai Chu ma ma là Nguyễn Kiệt một chút việc để hắn đi làm. Nguyễn Kiệt không phải người hầu phủ, nhưng lấy tiền giúp hầu phủ làm việc, hầu gia tâm lớn, cũng chưa từng quản hắn, nhưng kỳ thật việc trong tay Nguyễn Kiệt càng nắm càng nhiều, thì phía dưới liền càng không dễ làm việc……”
Phạm Cù nói rất mập mờ
Nhưng Đường Ngọc lại rõ ràng.
Những chuyện như vậy trong cung không ít, thi ân tình chính là chủ tử, nhưng người quản sự trong cung sẽ rất khó xử, làm tốt, làm không tốt, đều kẹp ở giữa
Việc này Trần Thúc mặc kệ, vậy Phạm Cù và Lê ma ma đều không thể quản.
Có lẽ Phạm Cù sẽ nói, nhưng nhất định việc này đã bị cho qua.
Đặc biệt là câu mới vừa nãy, Nguyễn Kiệt nắm trong tay càng nhiều việc, phía dưới càng không dễ làm việc.
“Có thể nói cụ thể không?” Đường Ngọc hỏi.
Phạm Cù và Lê ma ma đều nhẹ nhàng thở phào trong lòng, phu nhân cũng không có vừa nghe thấy là chuyện cháu trai Chu ma ma, liền nói thôi để đó chờ hầu gia trở về, vậy chính là có thể quản.
Phạm Cù nói, “Kỳ thật hầu gia chỉ là muốn giúp Nguyễn Kiệt một phen, nhưng từ khi Nguyễn Kiệt thay hầu phủ làm việc tới nay, cũng nếm được ngon ngọt, liền muốn nhận càng nhiều việc. Nhưng Nguyễn Kiệt cũng biết rõ, hầu phủ có quy củ của hầu phủ. Những việc này trước đây đã có người làm, Nguyễn Kiệt luôn lấy tiền công rất thấp để giành lấy việc, chờ đến khi chân chính đi làm, hắn lại nói với hầu phủ, tiền công lúc trước làm không nổi, xác thật có khó xử…… Bởi vì chuyện này Nguyễn Kiệt nhận, người khác không đụng vào, còn hầu gia lại nói muốn giúp hắn, cho nên khi hắn nói tiền công làm không nổi, chỉ có thể lại tăng thêm tiền. Cứ lần lựa như vậy, dẫn tới nội bộ hầu phủ khó làm, cũng sẽ có rất nhiều khoản chi tiêu không thể hiểu được, nhưng lại không thể làm rõ. Hầu gia mặc kệ những việc vặt này, Nguyễn Kiệt lại tới…… Cho nên vừa rồi mới thương nghị cùng Lê ma ma, nên xin chỉ thị phu nhân hay không, dùng danh nghĩa phu nhân lấp kín miệng Nguyễn Kiệt trước?”
Đường Ngọc nghe xong, xem như đơn giản hiểu rõ ngọn nguồn, dừng một chút, rất nhanh lại nói, “Cho nên, vừa rồi xem sổ sách chi tiêu mấy tháng gần đây, có vài khoảng chi bổ sung rất lớn, đều là cho Nguyễn Kiệt?”
Phạm Cù ngoài ý muốn, không ngờ phu nhân thật sự nhìn sổ sách, hơn nữa còn là sổ sách của mấy thàng gần đây
Phạm Cù chắp tay, “Đúng vậy, phu nhân.”
Đường Ngọc gõ nhẹ quạt tranh trong tay, nhẹ giọng nói, “Vậy xác thật cũng không phải chỉ một hai lần, riêng mấy tháng này ít nhất cũng có vài chục lần”
Nếu nói vừa rồi Phạm Cù vẫn còn nghĩ là phu nhân chỉ xem sơ lược sổ sách, nhưng bây giờ, hắn có thể xác định là phu nhân xem sổ sách cực kỳ nghiêm túc, mới có thể nhớ kỹ mấy chục lần cùng số tiền bỏ ra này
“Hắn ở Giang thành sao?” Đường Ngọc hỏi.
Phạm Cù chắp tay, “Có ở.”
Đường Ngọc nhẹ giọng nói, “Ngươi nói hắn ngày mai tới gặp ta, chỉ cần nói, hiện giờ sổ sách trong phủ đang do ta quản lý, ta có rất nhiều điểm không rõ, vừa lúc hỏi tới, mời hắn ngày mai tới phủ.”
Phạm Cù kinh ngạc, “Phu nhân? Có tiện không?”
Lê ma ma cũng lo lắng, rốt cuộc phu nhân cũng đã có thai bảy tháng
Đường Ngọc cười, “Các ngươi đều ở chỗ này, ta có cái gì cần lo lắng.”
Không phải ý tứ này, Phạm Cù và Lê ma ma là sợ nàng hao tâm tổn sức.
Đường Ngọc cười nói, “Không mệt gì đâu, để hắn ngày mai tới đây đi.”
Phạm Cù chắp tay đáp lời.
Đường Ngọc lại nói, “Để hắn tới đi, đón tiếp hắn trước.”
Phạm Cù ngoài ý muốn, “Vậy còn phu nhân?”
Đường Ngọc ôn thanh nói, “Cứ tiếp trước, rồi ta tới xử trí.”
Phạm Cù và Lê ma ma liếc nhìn nhau, vẫn nhìn nàng đáp ứng
Đường Ngọc cười cười, cũng vừa lúc ngồi hơi lâu, để Tiểu Mễ đỡ nàng đứng dậy đi dạo trong sân một chút, Bình Á cũng đi theo bên cạnh chăm sóc.
Nhìn bóng dáng Đường Ngọc, Lê ma ma lo lắng nói, “Phu nhân có thể xử trí được không?”
Không biết vì sao, thật ra Phạm Cù như đã được giải sầu, “Được chứ, từ Đào thành về Giang thành, khi về đến phủ, những việc phu nhân đã nói, không làm hỏng việc nào. Nhìn bộ dáng vừa rồi của phu nhân không giống quá lo lắng, Lê ma ma, hai người chúng ta cứ yên lặng xem biến hóa trước. Ta thấy trong lòng phu nhân đã có tính toán.”
Lê ma ma gật đầu, “Được”
……
Đường Ngọc xác thật cũng không có nhiều lo lắng trong lòng, chuyện như vậy trong cung quá nhiều, nàng cũng đã nhìn thấy, cũng đã gặp được, hiện giờ ở Kính Bình Hầu phủ, nàng là Kính Bình Hầu phu nhân, sẽ chỉ càng xử lý tốt hơn
Đường Ngọc không quá nhọc lòng, chờ ngày mai Nguyễn Kiệt tới là được
Lúc tản bộ, Thảo Diên đuổi theo, “Phu nhân, nước mát đã làm xong.”
Đường Ngọc cười nói, “Mang tới đi.”. Ngôn Tình Hay
Thảo Diên vâng lời
Tiểu Mễ đỡ Đường Ngọc, Bình Á đi theo phía sau, cùng mấy người Thảo Diên và Tiểu Quả đi về phòng nghị sự
Ngày mùa hè, là lúc nóng bức nhất
Phòng nghị sự tuy rằng thông gió, nhưng vẫn chưa để khối băng, dưới thời tiết bỗng nhiên nóng bức của mấy ngày nay, người trong phòng nghị sự đều giống như bị nướng, miệng khô lưỡi đắng
“Phu nhân đã tới.” Tiểu Mễ kêu một tiếng.
Trong phòng nghị sự, đám người Cố Tới sôi nổi đứng dậy, cung kính hành lễ, “Phu nhân!”
Mậu Chi cũng đứng dậy theo, “Tỷ tỷ!”
Đường Ngọc cười tiến lên, “Ta thấy mấy ngày nay thời tiết quá nóng, mùa hè nóng bức khó chịu, để phòng bếp nhỏ làm một ít nước mát đưa tới cho các vị đại nhân. Đồ không nhiều lắm, bớt thời giờ dùng giải nhiệt, sau đó lại nghị sự tiếp”
Đường Ngọc mở miệng, mọi người không tiện chối từ.
Càng quan trọng là, xác thật đang nóng, miệng khô lưỡi khô, bỗng nhiên phu nhân đưa nước mát đến trước mặt, giải nhiệt giải khát.
Hơn nữa nước mát cũng không quá lạnh, chỉ thả chút ít băng vào ướp lạnh nên sẽ không quá lạnh.
Bầu không khí khẩn trương trong phòng nghị sự trước đây cũng đỡ hơn chút.
“Tỷ tỷ!” Mậu Chi tiến lên trước.
“Có gây phiền không?” Đường Ngọc hỏi.
Mậu Chi lắc đầu, “Không có.”
Cố Tới nói, “Mậu Chi công tử rất nghiêm túc, đã có thể từ từ theo kịp”
Mậu Chi không khỏi cười cười. Xác thật, trước đây không hiểu ra sao, ghi bút ký đều ghi không hoàn chỉnh, đến bây giờ đã có thể theo kịp, cũng có thể nghe hiểu được đa số, tự mình Mậu Chi cũng đều rõ mình có tiến bộ hay không
Đường Ngọc nhìn Mậu Chi nói, “Làm việc và nghỉ ngơi kết hợp.”
Mậu Chi gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.