"Ta biết con thương khuê nữ rồi!”
Lão Thái Quân bật cười:
“Vừa rồi ta nghĩ phòng Nghi tỷ nhi thiếu hai người, muốn chọn hai tỳ nữ tốt ở Từ Hiếu Viên cho Nghi tỷ nhi. Hôm nay con tính như vậy, cũng vừa vặn rồi.”
Tần Nghi Ninh không nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Tần Tuệ Ninh, vui vẻ hành lễ:
“Đa tạ lão Thái Quân, đa tạ phụ thân.”
Thật ra trong lòng nàng không thích điều đó.
Nàng muốn Tuyết Lê Viện trở thành một “thành trì” nhỏ được phòng thủ kiên cố, bên người mình sao có thể có quá nhiều người không thân thiết?
Thế nhưng phụ thân muốn nàng được nở mày nở mặt, nàng không thể phụ lòng ông. Việc đưa người đến đã được quyết định rồi, sau này muốn sắp xếp như thế nào cũng có thể, không cần phải làm phụ thân không vui.
Hôm nay vì có chuyện vui, Tần Hòe Viễn rất phấn khởi, nhìn cái gì cũng thuận mắt hơn. Thấy Tần Nghi Ninh vui mừng cảm tạ, lần đầu tiên trong nhiều năm qua, ông cảm nhận được sự hài lòng khi mang lại niềm vui cho con gái, tâm trạng càng thêm vui vẻ.
Lại hàn huyên vài câu, thấy giờ lành đã tới, mọi người liền theo vai vế, thân phận mà dập đầu dâng hương trước tổ tiên.
Đương nhiên là Tần Nghi Ninh được xếp cùng một chỗ với các cô nương. Các cô gái quỳ thành hai hàng, hai tay cầm hương, cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116772/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.