"Các tỳ thiếp thỉnh an phu nhân, thỉnh an Tứ tiểu thư.”
“Con xin thỉnh an mẫu thân.”
Đám phụ nữ nhẹ nhàng vấn an bằng giọng nói êm tai dễ nghe, cảnh tượng hành lễ chỉnh tề thoạt nhìn rất vui tai vui mắt.
Nhưng điều kiện tiên quyết là không nên nhìn vẻ đắc ý trên khuôn mặt bọn họ.
Tần Nghi Ninh mỉm cười đáp lễ, rồi lập tức ngồi trở lại bên cạnh vị trí chủ nhà của Tôn thị.
Tôn thị thì mặt mày đỏ bừng, trong lòng nghĩ không nên hỏi tới vụ cơm canh đạm bạc trên bàn, cũng không nhớ tới đôi mắt đỏ ngầu vì khóc của mình, cũng chỉ cố gắng thể hiện phong thái của một chính thất phu nhân đối phó những người này.
Thế nhưng dáng vẻ đỏ mặt tía tai của Tôn thị đã làm lộ rõ sự xấu hổ và khuất nhục của bà.
Tào Vũ Tình thản nhiên ngồi trên ghế bành ở một bên, trễ nãi chống khuỷu tay, mỉm cười nhìn mọi người, dáng vẻ như thể chờ xem kịch hay.
Bốn vị di nương Hoa, Lý, Tiền, Trần vốn cũng muốn bắt chước Tào thị ngồi xuống, nhưng khi vô tình ngước mắt lên, nhìn thấy ánh mắt như cười như không của Tần Nghi Ninh, họ lại dừng động tác lại.
Suy cho cùng thì gia thế của họ không hiển hách như Tào Vũ Tình, dám hành động mà không cần đắn đo.
Lúc này Tần Tuệ Ninh đã mỉm cười bước tới trước mặt Tôn thị, làm nũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116663/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.