Lão Thái Quân giận dữ đứng dậy liền muốn đi ra ngoài.
Nhị phu nhân và Tam thái thái liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều lóe lên vẻ hứng thú.
Mặc dù hai người không thích thái độ bợ đỡ, gió chiều nào che chiều ấy của lão Thái Quân, nhưng cho tới bây giờ, chi thứ hai và chi thứ ba đều ngầm cạnh tranh với chi trưởng, nhất là chi thứ hai. Tam lão gia là con thứ thiếp, lão Thái Quân không thương, nhưng vì phải dựa vào tiền bạc của chi thứ ba nên cũng coi như yêu thích Tam thái thái. Nhưng chi thứ hai thì sao? Chẳng lẽ thứ nam của chi trưởng thì kém hơn nhiều so với trưởng nam?
Tần ma ma bước tới đỡ lấy cánh tay, dìu lão Thái Quân, nhẹ nhàng nói: “Lão Thái Quân đừng nóng, chúng ta khoác thêm áo choàng, mặc ấm rồi hãy đi. Lão Thái Quân tuổi đã cao, nếu chẳng may bị nhiễm gió lạnh, cảm phong hàn thi không phải là chuyện đùa.”
Tần ma ma chậm rãi nói, lại là toàn tâm toàn ý lo cho lão Thái Quân, đương nhiên lão Thái Quân chịu nghe, vừa để cho Tần ma ma khoác thêm áo choàng, đội mũ ấm, lão Thái Quân vừa chửi mắng: “Ta xem con nha đầu kia muốn cưỡi trên đầu ta rồi. Lúc này mới yên tĩnh vài ngày, nó đã dám hành động như vậy trước mặt Tào thị là muốn làm cái gì? Chẳng lẽ nó không nghĩ tới sự gian nan của nhà chúng ta hiện nay sao?”
Mặc dù Tần ma ma một lòng hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116661/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.