Trong đầu Tần Nghi Ninh vang lên tiếng ong ong, thanh chủy thủ trong tay dường như nặng đến nghìn cân.
Nàng quay đầu lại nhìn Tào Vũ Tình đang nằm hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, giết một nữ nhân đang hôn mê rất dễ dàng, thậm chí còn dễ dàng hơn giết thú ở trên núi, nhưng… nàng có thể giết nàng ta sao?
Tần Nghi Ninh không sợ giết người, nàng cũng phẫn nộ vì cảnh ngộ mà nam đinh cả nhà ngoại tổ phụ gặp phải, càng căm hận sự bức hại của hôn quân và yêu hậu đối với Tôn gia cũng như sự thao túng của họ đối với phụ thân và mẫu thân nàng.
Thực chất là nàng hết sức ủng hộ sự tồn tại của Thanh Thiên Minh.
Thế nhưng từ trước đến nay, nàng không suy nghĩ một cách đơn giản, lúc này lại nghĩ tới rất nhiều loại khả năng có thể xảy ra.
Một tay nàng nắm chủy thủ, một tay kéo tay Định Quốc công phu nhân, nói: “Ngoại tổ mẫu, chúng ta ra phía ngoài nói chuyện được chứ?”
Định Quốc công phu nhân nghe vậy, đôi môi đang cong lên mỉm cười liền hạ xuống, đôi mắt lóe sáng nhìn Tần Nghi Ninh, như đánh giá nàng.
Cái nhìn của Định Quốc công phu nhân khiến Tần Nghi Ninh không được tự nhiên, nàng hỏi: “Ngoại tổ mẫu, không thể đi ra ngoài nói chuyện được sao? Cháu có mấy lời muốn nói riêng với người.”
Do dự trong chốc lát, Định Quốc công phu nhân mới gật đầu nói: “Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116575/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.