Xe ngựa chạy một mạch như bay, Tần Nghi Ninh càng nhìn càng cảm thấy cảnh vật xung quanh không đúng.
“Chẳng phải đường này dẫn tới khách sạn Đạp Vân sao? Vương gia không ở Nghênh Tân Lâu à?”
“Đúng vậy.” Hổ Tử cười nói: “Muốn xem bệnh, xem ở nơi đông người như Nghênh Tân Lâu cũng không tiện, huống chi lão Liêm khốn kiếp đang ở đó.”
Tần Nghi Ninh vừa nghĩ tới dáng vẻ dâm dục của Liêm Thịnh Tiệp đã cảm thấy chán ghét, cũng may mà Bàng Kiêu suy nghĩ chu đáo.
Không bao lâu sau, xe ngựa đã tới cửa sau của khách sạn Đạp Vân.
Tần Nghi Ninh xuống xe ngựa liền nhìn thấy hai nam tử vóc dáng cao lớn đang chờ, thấy Tần Nghi Ninh, họ đều cung kính hành lễ.
Tần Nghi Ninh cảm thấy hai người hơi quen mắt, liền nhớ ra ngày ấy từng gặp ở Ninh Uyển, liền mỉm cười gật đầu hành lễ đáp lại.
Hai người đều thụ sủng nhược kinh, vội vàng chắp tay mời Tần Nghi Ninh vào.
Băng Đường theo sau Tần Nghi Ninh, thấp giọng nói: “Không biết hôm nay Chung đại chưởng quỹ có ở nhà không.”
“Không sao, dù sao sổ sách đã được đưa đi rồi, hôm nay không gặp cũng không hề gì.”
Băng Đường liền gật đầu.
Hổ Tử sáp lại bên cạnh Băng Đường, thấp giọng cười nói: “Hì hì, Thổ Đậu Tinh, ta thấy hình như ngươi cao hơn một chút rồi.”
Băng Đường hung dữ trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116539/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.