Người Tần gia bị bức hại tới nông nỗi này, không ai không tràn ngập thù hận trong lòng, nghe Tần Nghi Ninh nói như vậy, ánh mắt tất cả mọi người sáng quắc nhìn về phía nàng.
Tần Hòe Viễn trầm giọng nói: “Con nghĩ ra biện pháp gì, nói ra cho ta nghe một chút.”
“Giờ đây có bốn việc cấp bách cần làm. Thứ nhất, khiến tất cả mọi người đều biết Hoàng đế Đại Chu bụng dạ khó lường, vì nghe được lời đánh giá của Thiên Cơ Tử đối với con, lại vì kiêng kỵ tài hoa của phụ thân nên đã ra sức hạ sát thủ đối với người Tần gia. Việc lan truyền tin tức về thảm trạng trong phủ, cũng nhằm làm cho mọi người thấy một nhà chúng ta bị Chu đế hãm hại thành như thế nào.”
Tần Hòe Viễn gật đầu, nói: “Chuyện này vi phụ cũng định làm như vậy.”
Tam lão gia suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Nói chuyện này ra cũng tốt, nếu chúng ta giữ yên lặng, không chừng Hoàng thượng sẽ ém nhẹm chuyện này đi, đến lúc đó hoàn toàn uổng công.”
“Tam thúc nói đúng, cháu cũng nghĩ như vậy.” Tần Nghi Ninh trầm ngâm nói: “Hoàng thượng càng thiếu tự tin thì nhất định không muốn người khác bàn tán về ông ta, bởi vậy chuyện này lan truyền ra, Hoàng thượng cũng phải lo lắng cho danh tiếng của mình. Huống chi với danh tiếng của phụ thân, tất nhiên chuyện này sẽ kích động sự phẫn nộ của dân chúng. Đến lúc đó còn có thể tạo ra một số ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116430/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.