Chương 247HỎI Ý TRỜI (2)
Sao Tần Nghi Ninh có thể không biết sự khó xử của chuyện này? Nàng bây giờ quả thực là cưỡi hổ khó xuống.
Có thế nào nàng cũng nghĩ không ra, kế sau để tránh bị yêu hậu ăn sống lúc đầu, đến nay chính nó sẽ đẩy mình lên tình cảnh đầu sống ngọn gió này.
“Tạm thời đừng làm lớn chuyện. Để ta lén ra xem thử rồi sẽ quyết định sau.”
Thị vệ ngoài cửa lập tức đáp vâng.
Tần Nghi Ninh liền đứng dậy, ôm Nhị Bạch, dẫn theo Ký Vân và Thu Lộ đi xuống lầu.
Đứng trên khoảnh sân lát đá cẩm thạch nhìn về phía chân núi đằng xa, chỉ thấy đại điện dưới chân núi sáng bừng đèn đuốc. Mặt hồ phản chiếu ánh đèn, cho dù đang đứng tận biệt viện nên không thể trông rõ hoàn cảnh thì vẫn có thể tưởng tượng được trong đại điện lúc này chắc chắn đã sáng ngời hoa lệ, cảnh tượng không khác gì Tiên cung.
Ánh mắt băng qua hồ nước, dõi ra phía ngoài xa, chỉ thấy đầu người lúc nhúc nhốn nháo. Bởi do khoảng cách quá xa, nàng không nghe rõ người phía người đang nói gì, nhưng bên tai thì vẫn lởn vởn tiếng xì xào xôn xao.
“Hiện đang đúng vào thời gian giới nghiêm, dân chúng lại đều tụ tập ở đây không chịu về, để để thấy trong thành đang rối loạn thế nào, binh mã khắp năm nha môn cũng đã có tám phần đang tụ tập trước cửa.”
“Ngươi nói không sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116366/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.