Thầm chuẩn bị tâm lý đâu vào đấy, Tần Nghi Ninh cắn răng rồi đẩy cửa bước vào. Còn chưa bước hẳn qua ngưỡng cửa đã bị một bàn tay lôi đi, giam chặt vào trong lồng ngực.
Két. Tiếng đóng cửa vang lên sau lưng, trời đất phút chốc quay cuồng, lưng nàng đè cứng trên vách tường lạnh giá, trước người là một cơ thể nóng hổi áp sát. Chưa kịp nói gì, đôi môi đã bị bịt kín.
Trong miệng Bàng Kiêu có ít vị đắng phảng phất, nhưng nhiều hơn cả chính là ngọn lửa nóng bỏng có thể thiêu đốt nàng. Tần Nghi Ninh chỉ thấy cơ thể mình tựa như một ngọn lửa, xương cốt như bị rút khỏi người. Nếu không nhờ có cánh tay Bàng Kiêu đỡ được, nàng đã trượt mình nhũn mềm trên đất từ lâu.
Đèn đã tắt tự bao giờ, cả căn phòng chìm sâu trong bóng tối, chỉ còn tiếng nụ hôn và tiếng hít thở dồn dập. Một tay Bàng Kiêu giữ chặt gáy nàng, không cho nàng lui bước, một tay khác nhẹ nhàng vuốt ve bên bờ eo mảnh mai của nàng.
Mãi đến khi cả hai đều cảm thấy sắp không thể hít thở, bấy giờ họ mới rời nhau ra.
Hai tay nàng vòng ôm trên cổ hắn, vừa thở dốc vừa ngắm nhìn gương mặt tuấn tú kề cận kia, nhỏ giọng gọi: “Bàng Chi Hi.”
Lần đầu tiên nàng dùng cái giọng như thế để gọi tên tự của hắn.
Đôi mắt Bàng Kiêu bừng lên hai đốm lửa, chất giọng trầm trầm khẽ “ừ” một tiếng bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116335/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.